1. [Am] Hai chiếc dép [C] kia gặp [G] gỡ từ bao [Am] giờ
[G] Mà yêu [F] quá chẳng [G] rời nhau nửa [C] bước
Cùng gánh [G] vác những nẻo [Am] đường xuôi [Dm] ngược
[G] Lên thảm nhung, xuống [C] cát bụi cùng [E7] nhau
[Am] Chung lúc bước [C] đi chung [F] cả khi mệt [Am] mòn
[G] Dẫu nhục [F] vinh chẳng [G] tìm theo người [C] khác
[Am] Cùng chia [G] sẻ dưới những [F] người chà [Dm] đạp
[C] Số phận chiếc [G] này phụ [E7] thuộc ở chiếc [Am] kia
ĐK: [A] Nếu ngày [F#m] nào một [F#7] chiếc dép mất [Bm] đi
[E] Mọi thay thế sẽ trở nên khập [A] khiễng
[D] Giúp nhau [C#m] nhiều nhưng người [E7] đi sẽ [Bm] biết
Hai chiếc [E7] này chẳng phải một đôi [A] đâu
[C#m] Cũng như [F#m] mình trong [Bm] những lúc vắng [E7] nhau
Bước hụt hẫng sẽ nghiêng [A] về một [F#m] phía
[D] Dẫu bên [Bm] cạnh đã có [E7] người thay [A] thế
Mà trong [E7] lòng mọi thứ cứ [A] chênh vênh
2. [Am] Đôi dép vô [C] tư khăng [G] khít cuộc sống [Am] hành
[G] Chẳng hẹn [F] ước mà [G] tuyệt không giả [C] dối
[Am] Chẳng đoan [G] hứa vẫn [F] mãi không phản [Dm] bội
[G] Qua mọi nơi cũng [C] có mặt cả [E7] đôi
[Am] Không thiếu vắng [C] nhau trên [F] từng bước đường [Am] đời
[G] Dẫu mỗi [F] chiếc ở [G] một bên phải [C] trái
[Am] Mà yêu [G] lắm với những [F] điều ngược [Dm] lại
[C] Gắn trọn kiếp [G] đời vì một [E7] đường bước [Am] chung
01. Trúc quỳnh tương tư - Hữu Thạnh
02. Em vẫn ổn - Shin Hồng Vịnh
03. Trở lại đồi sim - Đang cập nhật
05. Mãi mãi một tình yêu - Hoài An (trẻ)
06. Ngày về với biển - Thảo Hồ
08. Ngày anh đi mưa buồn lắm - Lê Đình Phương
09. Giang hải không độ nàng - Nhạc Hoa
11. Đêm trên đỉnh sầu - Ngân Giang
12. Định mệnh cay đắng - Thái Khang
13. Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc - JACK - J97
15. Từ giọng hát em - Ngô Thụy Miên
17. Em cũng muốn có một gia đình - Nhạc Hoa
18. Anh sẽ sớm quên thôi - Nguyễn Minh Cường
20. Vì sao em ra đi (Porque et vas – Pourquoi tu vis) - Nhạc Ngoại
21. Anh, người xinh đẹp nhất trần gian - Trương Thảo Nhi
22. Biết làm gì hơn - Minh Khang
23. Vì yêu ai đó quá nhiều - Yến Lê
24. Đừng vì cô đơn quá - Shine Thành Anh
25. Tiếng ca dân lành - Trịnh Hưng
27. Nuốt lệ mà đau - Thiên Trường