[Am] Lặng lẽ sống với [F] cả bầu trời nước [C] mắt
 Lặng lẽ [Am] khóc ta ôm chặt [F] nỗi cô đơn của [C] mình
 Trái tim kêu [Am] gào xót xa thân [F] này bước trong vô [C] vọng
 Có đau thế [Am] nào với ta vẫn [F] vậy chẳng còn quan [C] trọng
 Tận [Am] tụy với nỗi cô đơn trung [F] thành với căn phòng tối
 Kết [C] thân cùng màn đêm nơi bình yên ngược lối
 Không [Am] chiều theo lý trí mặc [F] cảm xúc thả trôi
 Bàn [C] quan chuyện thế gian trong mắt đời như kẻ chết rồi
 Và ta là [Am] thế ta không dị [F] biệt
 Ta chỉ không [C] muốn để lộ điểm yếu của bản thân mình cho người khác biết
 Vì đâu phải [Am] nói là được cảm thông và cứ chân [F] thành sẽ được hiểu thấu
 Bởi mọi ý [C] tốt luôn kèm mưu cầu nên yên vị đâu có được bao lâu
 [Am] Đâu có được bao lâu mọi [F] thứ chỉ là tạm bợ 
 Từ [C] bằng hữu đến nhân tình kể cả điều ta tôn thờ
 Tất [Am] cả chỉ là giấc mơ rồi đến một [F] ngày cũng sẽ tan vỡ
 Rồi cũng để [C] lại cho ta thở than sống suốt đời cùng những điều dang dở
 Nên lòng [Am] ta chẳng còn niềm tin những điều tốt [F] đẹp đi ngang đời mình
 Chỉ còn [C] đây là những lời tâm khắc như in
 Ta [Am] thà sống cuộc đời đơn độc để [F] không phải chịu tổn thương
 Còn [C] hơn chạy theo lòng người để mãi ôm hận kiếp sống vô thường
 [Am] Lặng lẽ sống với [F] cả bầu trời nước [C] mắt
 Lặng lẽ [Am] khóc ta ôm chặt [F] nỗi cô đơn của [C] mình
 Trái tim kêu [Am] gào xót xa thân [F] này bước trong vô [G] vọng
 Có đau thế [Am] nào với ta vẫn [F] vậy chẳng còn quan [C] trọng
 Cuộc đời [Am] ta là đại [F] dương nước mắt
 Nỗi [C] đau luôn là nền tảng cho tất cả bước ngoặc
 Miệng [Am] cười thật an nhiên nhưng tâm [F] trí ta thì khác
 Sâu [C] thẳm trong cõi lòng là cả bầu trời tan nát
 Khóc [Am] không thể thành tiếng ức [F] không nói thành lời
 Ta [C] buồn ta tự trò chuyện với cô đơn
 Ta [Am] đau ta tự gặm [F] nhấm lấy từng cơn
 Quanh [C] năm ta cứ thế một mình vẫn không kém không hơn
 Và rồi ta [Am] đẩy những người thương mình ra xa bằng [F] sự mâu thuẩn bản thân
 Muốn họ bên [C] cạnh nhưng chẳng một phút một giây để họ biết rằng ta cần
 Mang theo bên [Am] mình kiếp sống phong trần không đợi người [F] khác ban lòng trắc ẩn
 Ta sống như [C] thể duyên trời đối đãi tàn khốc ra sao ta vẫn chấp nhận
 Để đến cuối [Am] cùng ta biết rằng có vài người suốt [F] đời ta không thể quên
 Đến cuối [C] cùng bản ngã của mình vẫn chính là nơi ta muốn về đến
 Đến cuối [Am] cùng ta vẫn là kẻ cô độc trong [F] danh sách của bề trên
 Không [C] buồn, không vui không giữ một ai kề bên
 [Am] Lặng lẽ sống với [F] cả bầu trời nước [C] mắt
 Lặng lẽ [Am] khóc ta ôm chặt [F] nỗi cô đơn của [C] mình
 Trái tim kêu [Am] gào xót xa thân [F] này bước trong vô [G] vọng
 Có đau thế [Am] nào với ta vẫn [F] vậy chẳng còn quan [C] trọng
01. Xuống chợ mùa yêu - Hà Kiều Trang
02. Áo bà ba - Trần Kiết Tường
03. Một phương trời nhớ - Hoài Nam
04. Không còn nhớ người yêu - Vinh Sử
05. Quay xe, thầy giảng đúng mà - Nhạc cải biên
06. Biệt khúc - Trầm Tử Thiêng
08. Ru lời tình bay - Nguyễn Tuấn Khanh
09. Tịnh độ là đây - Chân Không
11. Một đoá sen hồng - Lê Quang Ngọc
13. Thời gian ơi, xin hãy đợi - Thiên Tuế
14. Điệp khúc tịch tà - Nguyễn Hoàng Đô
15. Tôi hẹn ngày mai - Anh Bằng
16. Cũng đành ngó lơ - Nguyễn Nhất Huy
17. Mẹ bảo ta đừng nhìn qua cửa sổ - Võ Tá Hân
19. Nụ hôn còn mãi - Vân Thanh
20. Như một người dưng - Thanh Hưng
21. Mời em bản tango - Hoàng Cầm
22. Sau mưa nào có cầu vồng - Cần Vinh
23. Xóm Lom Com (Chuyện xóm tui OST) - Phương Anh
24. Con nương tựa Chúa - Đinh Công Huỳnh
25. Đường xưa áo trắng - Lê Vân Tú
26. Cơn bão lòng - Phan Hồng Việt
27. Khung trời kỷ niệm - Trương Tấn Minh
28. Người yêu nếu ra đi (if you go away – Ne me quitte pas) - Jacques Brel
