2. Tiền khô cháy túi có ai hiểu [Am] ai
Nhiều khi bỏ [C] đi như kẻ không [Am] nhà
Đọa đày trong cơn men [Am] đắng
Ôi đời còn lắm phong [Dm] ba
Biết [E7] bao ước vọng trôi [Am] qua
ĐK:
Còn [Am] nhớ bao năm xa rồi
Đời [E7] thơ tuổi đó rong [C] chơi
Chưa yêu [Dm] đương, chưa lần thương nhớ một [Am] người
Bây giờ tình đến với [E7] tôi, như mây hững hờ mây [Am] trôi [Dm] – [Am]
3. Từ khi biết nhớ, biết thương rồi [Am] yêu
Là khi biết [C] đau, biết khổ trong [Am] chiều
Người đời điêu ngoa, gian [Am] dối
Ước hẹn phù phiếm xa [Dm] xôi
Có [E7] chăng chỉ là mơ [Am] thôi.
Thơ: Có tiền, kẻ đắm người mê
Không tiền, chỉ có tràn trề nổi đau
Có tiền, tình nghĩa đổi trao
Không tiền, thì chớ khát khao ân tình
1. Trong tay không tiền đời mấy ai [Dm] thương
Những lúc có [E7] tiền nhiều kẻ ghét [Am] ganh
Bao đêm ngao ngán thở [F] dài
Nhìn lên và hỏi ông [Dm] trời
Giờ tôi biết sống làm [E7] sao trời ơi.
Ông [G] trời ngoảnh mặt làm [C] ngơ
Vì đời không giống trong [Am] mơ
Kiếp người phận số riêng [Dm] ai
Trần gian là cõi đọa [Am] đầy
Thì cớ sao gây oán [Dm] thù
Vì danh lợi mà [E] đau
Vì kiếm tiền phụ [E7] nhau.
Nhưng khi có [A] tiền thì tiên cũng [Dm] có
Lúc trắng tay [E7] ngàn lời nói ai [Am] nghe
Đêm nay em bỏ ta [F] rồi
Chạy [A7] theo cuộc sống đua [Dm] đòi
Vì một chữ [E7] tiền mà [Am] thôi.
01. Khi em xa anh - Nguyễn Đình Phùng
02. Ru mãi xuân nồng - Thập Nhất
03. Trở lại trường xưa - Nguyễn Văn Hiên
04. Vết chim bay - Nguyễn Hoàng
05. Gai xương (Gǔ cì – 骨刺) - Sa Đường
08. Anh quên lời hẹn - Băng Nhi
09. Yêu em hết thân anh - Quốc Bảo
12. Như giọt sương mai - Tú Nhi
13. Phố cũ ta về - Long Hoàng Lê
14. Khúc ru ngày đông - Diệp Chí Huy
15. Tình mùa chinh chiến - Thục Vũ
16. Giấc mơ dang dở - Hoàng Ngọc Thạch
17. Bóng chiều - Nguyễn Văn Quỳ
18. Chỉ là nỗi nhớ - Hoàng Đăng
19. Kính dâng Mẹ - Nguyễn Văn Nhơn
20. Một lần - Nguyễn Thái Dương
22. Sao người nỡ quên - Lê Xuân Trường
23. Hát vang rằng em yêu anh - Thủy Tiên
24. Vui hay buồn một kiếp phù vân - Nguyễn Tâm Hàn
25. Cơn đau kìm nén - Tô Tài Năng
26. Ước mơ của thiên thần - Nguyễn Văn Chung
27. Tết - Chương Đức
