2. Bờ tuyết [Dm] trắng phủ lấp mây mờ êm [Am] trôi
Cỏ cây [Bb] kia khóc mãi cho chuyện chúng [F] mình
Vòng kinh [Bb] luân xoay mãi nghiệp tam [Gm] sinh
Bỏ lại [Bb] đây trăm năm tính kiếp nhân [A7] gian.
ĐK:
Vì ta muốn [Dm] nói cho thế gian biết rằng là [Am] ta yêu người
Để muôn [Bb] kiếp ta trọn vẹn duyên với [F] người
Ẩn sau số [Dm] kiếp chia rẻ chuyện ta nay cách [Am] xa muôn trùng
Để giờ [Bb] đây đôi ta chia [C] ly.
Dù cho bão [Dm] tố phủ lấp đi hết chuyện tình [Am] ta năm nào
Thì duyên [Bb] đó luôn mặn nồng nơi kiếp [F] này
Mặt cho tam [Dm] giới dù có trầm luân thì cũng [Am] không phai mờ
Vượt nhân [Bb] gian đôi ta bên [C] nhau
Ta yêu [Dm] người
Du Thiên Dm
01. Duyên - Quốc Bảo
03. Tôi xa người - Hồ Trung Hậu
04. Nhật ký chúng mình - Hoài Phương
05. Thu đất khách - Huỳnh Châu
06. Vó ngựa hồi hương - Nguyễn Tiến Thịnh
07. Ngày cưới của chúng ta - Tuấn Hii
08. Thoáng một giấc mơ - Thăng Long
09. Người Quảng dáng nâu - Phan Văn Minh
10. Đêm hồng ân - Lê Quốc Thắng
11. Anh nghĩ anh là ai - Đoàn Minh Quân
12. Tình cuối vỡ tan - Trương Lê Sơn
13. Nhạc gió - Nguyễn Tất Vịnh
14. Cười và khóc - Nguyễn Văn Chung
15. Tâm tình hiến dâng - Lm. Oanh Sông Lam
17. Muôn kiếp là anh em - Du Thiên
18. Nụ cười em năm xưa - Nguyên Bích
19. Bên đây hoàng hôn - Trường Sa
20. Khi thế giới đó mất đi - Nguyễn Hoàng Thuận
22. Mặc duyên mặc phận - Đông Thiên Đức
25. Em đã sai vì em tin - Mr. Siro
26. Hoài niệm đá - Mai Thu Sơn
28. Em có về nơi đây - Vĩnh Tâm
