Dạo: [Em] [Am] [Dm] [Dm] [Fm] [Fm]
 [C] Trời chuyển lạnh sang [G] đông, bàn tay [Am] anh buốt giá hiu [G] quạnh,
 [F] Hứng từng đợt gió [C] về, [Am] [Dm] anh càng thấy [G] cô đơn.
 [C] Hứa với lòng mình [G] thôi, đừng [Am] cứ vướng vấn một [G] người,
 [F] Mà sao nước mắt rơi [Em] hoài, [Am] chẳng [Dm] là ta vẫn còn [E] thương?
 [Am] Có phải đêm qua em [G] ghé nơi đây, nhưng [F] chỉ vội vàng rời [C] đi,
 [Eb] Sao anh không thể níu tay em, vụt [F] mất trong đêm tối lạnh [G] giá…
 ĐK:
 [C] Giờ anh phải sống [G] như [E] chiếc bóng [Am] vô hình, lầm [Gm] lũi đi [C] về một [F] mình,
 Còn [Em] đường vẫn [Am] đây, nhưng từng [Dm] bước chân đã đổi [G] thay.
 Dừng [C] chân ở [G] nơi góc [E] phố ta từng [Am] có, những [Gm] lần đón [C] đưa, hẹn [F] thề với nhau,
 Anh [Em] chỉ sợ [Am] nhất một [Dm] điều, bỗng [D] chốc ta [Fm] thành người [C] dưng.
 2. [C]  Gió vẫn [G] miên man, xuyên [Am] qua từng làn nỗi [G] nhớ,
 [F] Giây phút [C] này, [Am] lồng [Dm] ngực lại thấy [E] nhói đau.
 [Am] Có phải đêm qua em [G] ghé nơi đây, nhưng [F] chỉ vội vàng rời [C] đi,
 [Eb] Sao anh không thể níu tay em, vụt [F] mất trong đêm tối lạnh [G] giá.
 ĐK:
 [C] Giờ anh phải sống [G] như [E] chiếc bóng [Am] vô hình, lầm [Gm] lũi đi [C] về một [F] mình,
 Còn [Em] đường vẫn [Am] đây, nhưng từng [Dm] bước chân đã đổi [G] thay.
 Dừng [C] chân ở [G] nơi góc [E] phố ta từng [Am] có, những [Gm] lần đón [C] đưa, hẹn [F] thề với nhau,
 Anh [Em] chỉ sợ [Am] nhất một [Dm] điều, bỗng [D] chốc ta [Fm] thành người [C] dưng.
 Bridge:
 [Am] Giật mình trong sương [C] đêm, anh cùng với hơi men mỏi [F] mòn,
 Tất [Em] cả trở nên vô [Dm] hình.
 Nhìn từng bậc thang mình đi [Em] qua, bao nhiêu kỷ niệm ở bên [F]  nhau,
 Những phải chấp nhận rằng em [G] đã đi xa [C] mãi.
 ĐK:
 [C] Giờ anh phải sống [G] như [E] chiếc bóng [Am] vô hình, lầm [Gm] lũi đi [C] về một [F] mình,
 Còn [Em] đường vẫn [Am] đây, nhưng từng [Dm] bước chân đã đổi [G] thay.
 Dừng [C] chân ở [G] nơi góc [E] phố ta từng [Am] có, những [Gm] lần đón [C] đưa, hẹn [F] thề với nhau,
 Anh [Em] chỉ sợ [Am] nhất một [Dm] điều, bỗng [D] chốc ta [Fm] thành người [C] dưng.
TAT C
01. Hải Lăng kỷ niệm buồn - Nguyễn Xuân Lưu
04. Bóng dáng mẹ hiền - Hàn Châu
05. Vui lên em nhé - Như Ngọc Hoa
06. Ru em từng ngón xuân nồng - Trịnh Công Sơn
07. Ngày Tết Việt Nam - Hoài An (trẻ)
08. Mẹ - Hiếu Lê
09. Giữa lòng đất mẹ - Châu Kỳ
10. Mèo khóc chuột - Hồng Xương Long
11. Người luôn bên cạnh anh - Phi Sơn
14. Lạc mất mùa xuân - Vũ Vĩnh Phúc
15. Tâm sự nhỏ bé - Lê Trần Nguyễn
16. Cạm bẫy dòng đời - Nguyên Chấn Phong
17. Che tay đứng ngóng - Tuấn Khanh (trẻ)
18. Ở lưng chừng hạnh phúc - Anh Khang
19. Rơi lệ cho người - Lê Quang
21. Có lẽ nào - Ngọc Thiên Hoa
22. Tình cây và đất - Tô Thanh Tùng
23. Màn đêm (La nuit) - Salvatore Adamo
26. Thuở mai sau - Hoàng Quý Phương
27. Bây giờ mẹ ở đâu? - Võ Tá Hân
28. Đừng đợi nữa đừng ngốc nữa (別等了別傻了) - Nhạc Hoa
