Dù là [Am] mơ… 
 Thì anh đã cố giữ lấy những phút [F] đầu tiên. 
 Anh [C] xin em… giữ mưa ở [G] lại.
 Dù là [Am] mơ… 
 Thì anh đã cố giữ lấy những phút [F] đầu tiên. 
 Anh [C] xin em… giữ mưa ở lại. 
 Anh [G] xin em… giữ mưa ở lại.
 1.  Anh sợ cơn [Am] đau khiến anh trở nên bất tử lúc ấy nỗi buồn sẽ lại về với tàn tro
 Anh đã cố [F] mua niềm vui mới về mặc thử nhưng chẳng đâu vào đâu nên rồi cũng đành để đó.
 Mưa! [C] trút lên đầu anh mọi tâm tư lúc này đây… Anh chỉ biết ậm ừ… dù 
 Anh ước [G] chuyện này chỉ là trò đùa thôi anh là tội đồ của bản thân khi thế nào em cũng rõ rồi.
 [Am] …Ta lội ngược gió để ôm trọn lấy nhau. 
 [F] …Rồi trong khoảng khắc ta quay lại phút bắt đầu. 
 [C] …Em đưa tay với, hứa bên anh không thay đổi. 
 [G] …Anh đưa tay với, nhưng em buông tay anh vụt.
 Anh từng ví [Am] em như tài sản quý nhất nên kỷ niệm cùng em anh giữ như kỷ vật
 Anh vẫn luôn giữ [F] cả những ngày mưa tầm tã nhất nhưng em ơi… anh tệ quá phải không? 
 Anh đã từng tìm mọi [C] cách để khiến em hài lòng tìm mọi cách cho đau thương trọn vẹn
 Em vẫn chưa từng [G] xem anh là nơi trải lòng anh giờ đây vẫn vậy… vẫn chân thành… còn em?…
 Anh vụng về [Am] vẽ đời mình bằng màu xám tro đại diện ác quỷ nên phần thần anh báng bổ
 Anh vẫn chưa [F] muốn quên đi những ngày tháng đó em là điều tuyệt nhất tạo hóa đã ban cho
 Bởi vậy ngoài cô [C] đơn chỉ có thể là em thôi! đừng chờ đừng đợi vì anh vẫn luôn là Khói
 Em hãy cứ [G] đi đi anh ở đây được rồi
 Bảo nắng về đi anh hứa sẽ không hờn dỗi [Am] em. 
 Anh hứa không hờn dỗi [F] em.
 Không hờn dỗi [C] em. [G]
 ĐK:
 [Am] (Anh đã cố giấu hết những phút yếu đuối) 
 [F] Cố nhớ lấy từng phút đắm đuối bên em. 
 [C] Sao quên mau… yêu thương vờ như phôi [G] pha.
 Là vì [Am] anh không tin rằng ta xa nhau. 
 [F] Em mang theo bình yên nơi anh tìm về. 
 [C] Em mang đi cơn mưa và những vấn [G] vương.
 2. Em [Am] biết không? cô đơn bảo anh hãy tránh xa em ra. 
 Anh [F] biết sau chia tay tất cả anh còn lại là
 Anh [C] biết nếu tiếp tục thế này khác gì tự sát. 
 Nhưng anh [G] biết… làm thế nào khi giờ đây anh đã lạc.
 Vào vòng [Am] tròn luẩn quẩn, đích thân anh tạo ra nó cô đơn của anh ơi! Em đừng ép anh phải từ bỏ. 
 Anh [F] vốn đã tự do, đừng cố bắt anh phải thay đổi anh vốn sợ thay đổi, hãy cứ để anh thế này thôi… Được rồi… 
 Đường em [C] đi anh trãi hoa hồng đỏ chờ em về ngập trời đầy vị mưa. 
 Lãng mạn của [G] anh mang tên em trong đó nhưng cô đơn đã biến em trở thành người thừa.
 Anh đã học [Am] cách chúc phúc cho người mình yêu nhìn em hạnh phúc anh đã ổn hơn rất nhiề
 Anh thật không [F] cần một ai hiểu, cô đơn khác với một mình cô đơn không hình thù nhưng tính toán thật chỉn chu
 Chẳng có tình [C] yêu nào vĩnh cửu, nên em đừng hy vọng nhiều gặp mặt để rồi xa thân quen để thành lạ. 
 [G] Ta lỡ tạo ra những hư hao rồi trượt ngã anh cũng hiểu mà… (Vũ trụ này vốn kiến tạo bởi dối trá…).
 Em [Am] thấy đó… anh vẫn mâu thuẫn trong từng cung bậc cảm xúc
 Em [F] thấy đó… anh vẫn luôn giành tặng em những điều tuyệt vời nhất
 Em [C] thấy đó… đường em về anh trãi hoa hồng đỏ.
 Em [G] thấy đó… em giờ đây đã trở thành người thừa.
 Anh đã [Am] cố giấu hết những phút yếu đuối
 [F] Cố nhớ lấy từng phút đắm đuối bên em
 [C] Sao quên mau yêu thương vờ như phôi [G] pha
 Là vì [Am] anh không tin rằng ta xa nhau
 [F] Em mang theo bình yên nơi anh tìm về
 [C] Em mang đi cơn mưa và những vấn [G] vương.
Lên tone [Am] -> [Bm]
 Như anh từng [Bm] mơ… ước sao em mau quay về [G] đây
 Nói yêu anh… yêu như lúc [D] xưa. 
 Người ơi giờ em ở [A] đâu…?!?
 Là vì [Bm] anh không tin rằng ta xa nhau
 [G] Em mang theo bình yên nơi anh tìm về
 [D] Em mang đi cơn mưa và những vấn [A] vương.
 Ta xa [Bm] nhau được rồi. 
 Anh [G] xin em… giữ mưa ở lại. 
 Anh [D] xin em… [A]
Khói Am
01. Gió ngàn Sơn Tây - Thiên Tuế
02. Anh cứ nghĩ mình vẫn ổn - Kart
03. Một giấc mơ buồn - Ngọc Sơn (trẻ)
04. Lý kéo chài - Dân ca Nam Bộ
05. Con Chúa hy sinh - Đinh Công Huỳnh
06. Em gái Nha Mân nét đẹp hoàng cung - Thiết Kiện
08. Long An miền quê mẹ - Lê Hoàng Dũng
09. Như một sớm mai hồng - Phan Ni Tấn
10. Đất khách quê người - Nguyễn Đình Long
11. Hành trình lấp lánh - Trang Pháp
12. Duyên dáng áo lam - Vũ Ngọc Toản
13. Gửi lại trăng sao - Quốc Chương
14. Mẹ hiểu con không - Mr. Siro
15. Tình dại khờ - Nguyễn Nhất Huy
17. Xin trả nợ đời - Nguyễn Hoàng Đô
18. Cầu cùng Chúa - Lm. Nguyễn Văn Tuyên
19. Hẹn về Phan Thiết - Võ Tá Hân
20. Thay thế - Lương Bằng Quang
22. Không có gì quý hơn - Trịnh Nguyên Bình
23. Thà như giọt mưa - Phạm Duy
24. Nhớ mãi Quy Nhơn - Cù Duy Kim
25. Bỗng dưng muốn khóc - Bảo Chinh
27. Người lạ thoáng qua - Đinh Tùng Huy
28. Rồi mai về bên ấy - Nguyễn Minh Hải
