Quan trọng phải là [F] thần thái
Quan trọng khi là [G] con gái,
Bao giờ yêu thì [Am] luôn đúng, chẳng bao giờ thấy [Em] sai
Quan trọng vẫn là [F] thần thái
Khi mình yêu là [G] con trai,
Dẫu người ta gọi [Am] mình ái, cũng chẳng có gì để [Em] sai.
Tốt hơn là [F] mình biết thần thái nằm [G] đâu
Tốt hơn là [Am] mình biết thần thái đậm [Em] sâu
Tốt hơn là [F] mình biết thần thái nằm [G] đâu
Biết thần thái nằm [Am] đâu, biết thần thái như [Em] nào
[F] Quan trọng! vẫn là cái thần thái
[G] Quan trọng! vẫn là cái thần thái
[Am] Ai khen chê cứ mặc kệ, mình cứ [Em] ngầu có gì phải ngần ngại
Vì mình [F] đẹp chỗ nào tự mình biết, mình [G] xấu chỗ nào cũng mình biết
Cái [Am] gì của mình tự mình quyết để tâm làm [Em] gì mấy lời không cần thiết
Bởi cơ [F] bản xã hội vốn thị phi, bất kể là chuyện [G] lớn hay là việc li ti
Mình làm gì đi [Am] nữa thì họ vẫn dị nghị, thế nên kệ [Em] đi hơi đâu mà suy nghĩ
Quan trọng [F] nhất không phải vẻ bề ngoài
Xấu, [G] đẹp, chân ngắn hay chân dài
Mình đang [Am] chơi hay là đứng gần ai
Mà quan trọng [F] là…
Quan trọng phải là [F] thần thái
Quan trọng khi là [G] con gái,
Bao giờ yêu thì [Am] luôn đúng, chẳng bao giờ thấy [Em] sai
Quan trọng vẫn là [F] thần thái
Khi mình yêu là [G] con trai,
Dẫu người ta gọi [Am] mình ái, cũng chẳng có gì để [Em] sai.
Tốt hơn là [F] mình biết thần thái nằm [G] đâu
Tốt hơn là [Am] mình biết thần thái đậm [Em] sâu
Tốt hơn là [F] mình biết thần thái nằm [G] đâu
Biết thần thái nằm [Am] đâu, biết thần thái như [Em] nào
[F] Biển người biển khẩu lung tung, đúng hay [G] sai miệng đời vẫn dậy sóng
Tốt [Am] nhất bản thân cứ ung dung, để ra [Em] đường não bộ còn bay bổng
Nếu [F] cong không thẳng thì đã sao?
Lỡ [G] thua không thắng thì đã sao?
Đen [Am] đúa không trắng thì đã sao?
Mình vẫn [Em] sống và đầu cứ ngẩng cao…
Dù lên [F] voi, hay xuống chó, nhà mình [G] giàu hay không bằng chúng nó
Bước ra [Am] đường, vẫn phải tỉnh, dù cho [Em] có bao nhiều thằng đứng ngó
Vì quan [F] trọng không phải vẻ bề ngoài
Xấu, [G] đẹp, chân ngắn hay chân dài
Mình đang [Am] chơi hay là đứng gần ai
Mà quan trọng [Em] là là là…
Quan trọng phải là [F] thần thái
Quan trọng khi là [G] con gái,
Bao giờ yêu thì [Am] luôn đúng, chẳng bao giờ thấy [Em] sai
Quan trọng vẫn là [F] thần thái
Khi mình yêu là [G] con trai,
Dẫu người ta gọi [Am] mình ái, cũng chẳng có gì để [Em] sai.
01. Dòng sông quê hương - Trương Tấn Minh
02. Lời ru quê mẹ Quảng Bình - Lê Tiến Hoành
04. Vọng ngày xanh - Khánh Băng
06. Tình buồn trong đêm - Nguyễn Thanh Tuấn
07. Con thuyền đời - Nguyễn Hồng Thuận
08. Người đứng sau - Quốc Tiến
09. Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời - Nguyễn An Tiêm
10. Ngày tròn tuổi lính - Vũ Chương
11. Áo bà ba - Trần Kiết Tường
13. Bạn và tình - Đang cập nhật
15. Đêm đông ba mươi - Nam Vĩnh
17. Miền Trung máu chảy ruột mềm - Hà Thái Hoàng
18. Bến bờ hạnh phúc - Minh Khang
19. Mê Kông dòng sông không ranh giới - Trần Tuấn Kiệt
21. Tiếng chày trên Sóc Bom Bo - Xuân Hồng
22. Bằng lăng nhỏ vô tình - Phan Thanh Hoàng
23. Đêm thu (Wǎn qiū – 晚秋) - Nhạc Hoa
24. Nửa hồn hoang vắng - Thiên Phương
25. Chữ tình hơn chữ tiền - Nguyên Chấn Phong
26. Khắc ghi ơn thầy - Tịnh Hải
27. Chờ nhau nhé - Đoàn Thế Lân
28. Mong em vui tình mới (Anh xin lỗi, anh yêu em – Duì bù qǐ, wǒ ài nǐ – 對不起 我愛你) - Nhạc Hoa