2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
(Mở lối tiễn [F] bước người mình [G] thương
Nhiều [Em] lúc anh không làm [Am] được
Nhưng anh [Dm] cố gượng để [Em] anh được mong [Am] ước.)
2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
Lương Quý Tuấn & An Lock Bm
01. Sài Gòn nhớ mãi không phai - Hoàng Cầm
02. Liên khúc Tuấn Vũ 2 phần 2 (Thành phố buồn) - Nhiều nhạc sĩ
03. Biết em còn chút dỗi hờn - Bảo Chấn
04. Toàn là lời nói dối - Đạt Max
05. Under the sea - Alan Menken
06. Anh không hiểu em - Khởi Phong
08. Chung một niềm tin - Nguyễn Hữu Nghĩa
09. Cho tình mãi xa - Minh Khang
10. Bài tình cho giai nhân - Quốc Bảo
12. Quên nghĩa quên tình - Trường Lê
13. Trái tim lạnh lẽo (Cháo shī dí xīn – 潮湿的心) - Nhạc Hoa
14. Chắc vẫn chờ nhau - Đức Trí
15. Tiếng hát trong lồng son - Nguyễn Hữu Nghĩa
16. Em không cần anh - Châu Đăng Khoa
17. Muộn - Phú Quang
18. Thiên đàng đánh mất - Nguyễn Hồng Thuận
19. Chuyện một đồi thông - Hamlet Trương
20. Men nhạc chiều - Trương Duy Cường
22. Xanh trời Noel - Lm. Nguyễn Duy
23. Thà đừng gặp gỡ - Trần Tuấn Kiệt
24. Lời yêu em - Đang cập nhật
26. Em khóc được rồi - Mew Amazing
27. Tình người xa Huế - Hoài Nam
28. Lệ sầu đêm mưa - Phạm Minh Trí