2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
(Mở lối tiễn [F] bước người mình [G] thương
Nhiều [Em] lúc anh không làm [Am] được
Nhưng anh [Dm] cố gượng để [Em] anh được mong [Am] ước.)
2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
Lương Quý Tuấn & An Lock Bm
01. Thư người chiến binh - Văn Đàm
02. Ai rồi cũng thay đổi - Đông Thiên Đức
03. Câu hát bông sen - Thanh Trúc
05. Chưa khô nước mắt - Tiến Nguyễn
07. Dấu thu phai - Phú Hồng Nhi
09. Cảm ơn tổn thương - Phạm Nguyên Ngọc
11. Làm gì để quay trở lại - Phan Mạnh Quỳnh
13. Nơi mùa thu bắt đầu - Việt Anh
14. Hoa giữa ngàn hoa - Hoàng Y Nhung
15. Muốn quên một người - Phan Mạnh Quỳnh
16. Tình đã phôi pha - Phương Uyên
17. Người tuôn nước mắt trời tuôn mưa - Nguyễn Minh Anh
18. Từ biệt cuộc chơi - Mai Thu Sơn
19. Cứ ngủ say - Nguyễn Hải Phong
20. Mùa sao trần thế - Trần Quý
21. Trăng mòn - Nguyễn Đình Toàn
22. Hai sắc hoa tigôn - Trần Thiện Thanh
23. Gọi tên em lần cuối - Thanh Vũ
24. Nghe nhớ thương nhau - Minh Đức
26. Cô gái Sài Gòn đi tải đạn - Lư Nhất Vũ
27. Chỉ mong trái tim người (Bí mật bị thời gian vùi lấp OST) - Nhạc Hoa
28. Nơi bình yên - Hoài An (trẻ)
