2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
(Mở lối tiễn [F] bước người mình [G] thương
Nhiều [Em] lúc anh không làm [Am] được
Nhưng anh [Dm] cố gượng để [Em] anh được mong [Am] ước.)
2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
Lương Quý Tuấn & An Lock Bm
01. Sợ nhất ngày không em - Hồ Việt Trung
03. Tình ca người xa xứ - Hoàng Thanh Tâm
04. Mong em hạnh phúc - Lam Trường
05. Các anh về - Hoàng Thi Thơ
06. Em sẽ hạnh phúc - Phạm Hoàng Duy
07. Người thay thế - Khánh Đơn
08. Rong khúc (Rong ca 10) - Phạm Duy
10. Cơn mưa qua thành phố - Hà Quang Minh
11. Hạt mưa bay cuối đời - Đăng Khánh
12. Khúc nhạc dưới trăng - Nhạc Hoa
13. Không có em - Nguyễn Phúc Thiện
14. Lặng lẽ mình tôi - Trần Quang Lộc
15. Bạn không giống tôi (Wǒ mén bù yī yàng – 我们不一样) - Nhạc Hoa
16. Mộng mơ tình xuân - Đang cập nhật
17. Ước mộng không thành - Đài Phương Trang
18. Có anh là nhà - Thái Trinh
19. Chung niềm tâm sự - Nhật Hà
20. Fly - Nhạc Ngoại
21. Người anh Vĩnh Bình - Nguyễn Đức Quang
23. Tâm sự chàng nghèo - Lâm Tuấn Anh
24. Thời hoa đỏ - Nguyễn Đình Bảng
25. Trương Chi Mỵ Nương - Hoài An (trẻ)
26. Chờ đợi quá khứ - Lương Bằng Quang
27. Tình ngỡ - Nguyễn Nhã Miên
28. Gửi trả cô đơn - Đậm Nguyễn
30. Phê - Duy Mạnh