2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
(Mở lối tiễn [F] bước người mình [G] thương
Nhiều [Em] lúc anh không làm [Am] được
Nhưng anh [Dm] cố gượng để [Em] anh được mong [Am] ước.)
2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
Lương Quý Tuấn & An Lock Bm
01. Tình yêu và huyền thoại - Văn Minh Trí
04. Bài ca tôi viết lần này - Nguyễn Thái Dương
05. Dòng lệ tiễn đưa - Hà Hải Đăng
06. Mùa đông binh sĩ - Phan Huỳnh Điểu
07. Con Chúa hy sinh - Đinh Công Huỳnh
08. Anh hứa anh không khóc - Phạm Sắc Lệnh
10. Sai thêm sai - Hamlet Trương
11. Nơi ngọn gió dừng chân - Đoàn Minh Vũ
12. Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc - Phạm Duy
13. Chuyện loài hoa mua tím - Nguyễn Hữu Liệu
14. Tôn Nữ còn buồn - Trầm Tử Thiêng
15. Thương sao nói hai lời - Lê Gia Quân
16. Chiều đông buồn - Joseph Nguyen (Quốc Hải)
17. Đời là cát, bụi là ta - Thái Kiệt
18. Cám ơn người yêu dấu (Merci cherie) - Nhạc Pháp
19. Ngàn năm còn nhớ - Nhạc Ngoại
20. Tình gió mây ngàn - Nguyễn Khoa
22. Lối nhỏ vào đời - Phạm Minh Tuấn
23. Tình buồn trong đêm - Nguyễn Thanh Tuấn
24. Dạ sầu khúc - Phí Văn Vĩnh
25. Nỗi sầu tương tư - Hoàng Phương
26. Biết đau nhưng vẫn yêu - Nguyễn Văn Trung
27. Người đi lấy chồng - Sơn Hạ
28. Xuân tình - Trịnh Đình Nam