Anh đã biết [Dm7] trước rằng chuyện tụi mình ra [G] nông nỗi này
Chắc [C] do hai ta chẳng gặp [A] may
Gặp [Dm7] nhau, yêu nhau đến [E7] vậy… giờ đành phải [Am] ôm đớn đau này.
2. Mỗi khi người [Dm7] hối hận vì cuộc tình không như ý [G] ta
Đừng trách [C] than, không nên nhân đôi nỗi niềm trong [G] lòng
Em hãy bước [Dm7] tiếp để lại tổn [E7] thương nơi này anh [Am] sẽ gánh chịu.
Chiều dần [Dm7] buông, chiều vương, vương [G] theo bóng người
Bỗng mưa [C] rơi nặng hạt trong [F] đôi mắt anh
Đại [Dm7] dương gập ghềnh, sóng [E7] vỗ lênh đênh những [Am] cơn bão lòng.
ĐK:
Dòng đời như giông [Dm7] tố, nối tiếp, nối tiếp từng chặng [G] đau
Hải trình tan [C] vỡ, sao ta viết tiếp đoạn đường [F] sau?
Để lại cho [Dm7] nhau nụ cười kèm theo hối [E7] tiếc một thời
Chìm vào vực [Am] sâu cô đơn.
Anh trên con thuyền [Dm7] nhỏ chênh vênh đuổi bóng [G] em
Đang rời khỏi [Em] thế giới chúng ta đã [A] từng
Nhìn [Dm7] xem ai đang cố [E7] bơi về nơi vết [Am] thương chưa lành.
2. Mỗi khi người [Dm7] hối hận vì cuộc tình không như ý [G] ta
Đừng trách [C] than, không nên nhân đôi nỗi niềm trong [G] lòng
Em hãy bước [Dm7] tiếp để lại tổn [E7] thương nơi này anh [Am] sẽ gánh chịu.
Chiều dần [Dm7] buông, chiều vương, vương [G] theo bóng người
Bỗng mưa [C] rơi nặng hạt trong [F] đôi mắt anh
Đại [Dm7] dương gập ghềnh, sóng [E7] vỗ lênh đênh những [Am] cơn bão lòng.
ĐK:
Dòng đời như giông [Dm7] tố, nối tiếp, nối tiếp từng chặng [G] đau
Hải trình tan [C] vỡ, sao ta viết tiếp đoạn đường [F] sau?
Để lại cho [Dm7] nhau nụ cười kèm theo hối [E7] tiếc một thời
Chìm vào vực [Am] sâu cô đơn.
Anh trên con thuyền [Dm7] nhỏ chênh vênh đuổi bóng [G] em
Đang rời khỏi [Em] thế giới chúng ta đã [A] từng
Nhìn [Dm7] xem ai đang cố [E7] bơi về nơi vết [Am] thương chưa lành.
* [Dm7] Những cơn sóng lớn vẫn giày [E7] vò con thuyền nhỏ ngoài [Am] khơi.
Tăng tone [Am] -> [Bbm]
ĐK:
Dòng đời như giông [Ebm7] tố, nối tiếp, nối tiếp từng chặng [Ab] đau
Hải trình tan [C#] vỡ, sao ta viết tiếp đoạn đường [F#] sau?
Để lại cho [Ebm7] nhau nụ cười kèm theo hối [F7] tiếc một thời
Chìm vào vực [Bbm] sâu cô đơn.
Tăng tone [Bbm] -> [Bm]
Anh trên con thuyền [Em7] nhỏ chênh vênh đuổi bóng [A] em
Đang rời khỏi [F#m] thế giới chúng ta đã [B] từng
Nhìn [Em7] xem ai đang cố [F#7] bơi
Nhìn [Em7] xem ai đang cố [F#7] bơi
Về nơi vết [Bm] thương chưa lành.
Trungg I.U & Phạm Anh Duy Bm
01. Mùa đông nhớ anh - Nguyễn Thành Trung
03. Bài ca tán gái (Tình thôi xót xa chế) - Nhạc chế
04. Hỏi - Tuấn Thành
05. Nhật ký Sài Gòn - Nguyễn Duy Hùng
06. Nỗi đau trong tình yêu - Tô Tài Năng
07. Người em nhỏ - Nguyễn Hiền
09. Chẳng thể tin được - Nguyễn Đình Chương
10. Mưa bóng mây - Tô Đông Hải
11. Đường quyền tình yêu - DatKaa
12. Ngốc ơi - Sơn Hạ
13. Áo trắng Gò Công - Thanh Sơn
14. Khúc hát về nữ dân công hỏa tuyến - Trần Nam
15. Chiếc lá - Nguyễn Xuân Lưu
17. Dòng tình - Nguyễn Thị Tố Mai
18. Yêu mãi một đời (Lời nói dối lòng – Kǒu bù duì xīn – 口不對心) - Nhạc Hoa
19. Mùa xuân cưới nhau - Nguyễn Hồng Thuận
21. Thủy thủ viết chuyện đời mình - Nguyễn Tâm Hàn
22. Anh mơ được bình yên - Chu Bin
23. Màu tím hoàng hôn - Lê Trọng Nguyễn
26. Sầu thương tình tang - Phạm Hồng Biển
