2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
(Mở lối tiễn [F] bước người mình [G] thương
Nhiều [Em] lúc anh không làm [Am] được
Nhưng anh [Dm] cố gượng để [Em] anh được mong [Am] ước.)
2. Đậm sâu ngờ [F] đâu lại đau chất chồng lên [G] lý trí u sầu
Cạnh nhau mà [Em] bao điều xấu cứ nối tiếp ùa [Am] về đằng sau
Một nửa hồn [F] anh tan biến một nửa kia cũng [G] hóa ưu phiền
Anh phải mở [Em] lối tiễn bước em về nơi xa [Am] xôi.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
ĐK:
Từ lúc em [F] rời anh đã cắn chặt lên đôi [G] môi
Đứng lên lại [Em] ngồi anh cảm thấy mình như buộc [Am] trói
Từ lúc em [F] buông anh đã mất phương hướng để [G] bước
Tháng năm nhịn [Em] nhường giờ bi thương phủ kín con [Am] đường.
Tổn thất tinh [F] thần không một ai kề cạnh bù [G] đắp
Anh phải đối [Em] mặt giữa biển băng tràn ngập lo [Am] lắng
Không nói không [F] rằng nhắm đôi mắt đành lòng ngậm [G] đắng
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận
Anh xiết gánh [Em] nặng đành quên đi chẳng muốn thù [Am] hận.
Lương Quý Tuấn & An Lock Bm
01. Tình nghèo như lá mồng tơi (Nghèo rớt mồng tơi) - Đài Phương Trang
02. Công chúa trên nương - Thanh GiT
03. Em bước lên đồi tuyết - Vĩnh Điện
04. Người nỡ xa tôi - Hiếu Roland
05. Hè thương niềm nhớ - Ngọc Khánh
06. Quá khứ, anh xin lỗi - Dương Vỹ Phúc
08. Lặng lẽ từng hồi chuông - Mai Hoài Thu
09. Cần nói một lời xin lỗi - Vĩnh Điện
10. Út thương Hai lấy chồng xa - Non Khăn Rằn
12. Đừng yêu người khác như anh - Trương Khải Minh
13. Giã từ (Revoir – Rời xa người yêu) - Art Sullivan
15. Mùa thu ngày khai trường - Vũ Trọng Tường
16. Niềm vui không tròn - Phan Anh
17. Cô em hàng xóm yêu Giả Bảo Ngọc (Lín mèi mei ài shàng jiǎ bǎo yù – 邻妹妹爱上假宝玉) - Nhạc Hoa
18. Hẹn gió xuân về - Hoàng Trọng
19. Lời ru nồng nàn - Lê Vân Tú
20. Chung vầng trăng đợi - Hoàng Phương
21. Đi tìm giai điệu dân ca - Dương Linh Tuyền
22. Osaka yakyoku (Osaka night song – 大坂夜曲) - Hiroshi Yamaguchi
25. Đất nước tình yêu - Lê Giang
26. Ngôi sao đêm nay (Fame) - Dean Pitchford
27. Gửi anh chiếc mũ tai bèo - Phạm Tuấn Khoa
