ĐK:
Vì cớ sao [Em] ta chữ duyên phai [Bm] tàn
Vì cớ sao [C] ta không thể bên [G] nhau
Một thứ hy [Am] sinh anh nỡ sao phụ [Em] lòng
[Am] Cho em khóc nhiều [B] đêm
Người hiểu cho [Em] anh số duyên an [Bm] bài
Lòng rất yêu [C] em nhưng chẳng thể [G] nói
Dù vẫn biết [Am] anh đang khổ tâm hơn [Em] nhiều
[Am] Sao nước mắt cứ [B] rơi, vì nhớ thương [Em] nhau.
2. [Em] Mùa thu rơi cánh hoa như [Bm] điêu tàn
[C] Lòng nhớ [D] em [G] nhiều
[Em] Vầng trăng đã khuyết đi một [Bm] mối tình
[C] Tưởng như sẽ bên [D] nhau ngàn [Em] năm
[Am] Anh đây không biết làm [D] sao
[G] Em cũng chẳng nói lên [Em] lời
Giờ chẳng [C] biết phải làm gì [D] cho hết đau [B7] lòng.
02. Thương về Trà Vinh - Hà Sơn
03. Anh đi mai về - Hoàng Nguyên
04. Bà mẹ quê - Nguyễn Hữu Duyên
07. Ngỏ cưới - Châu Thanh Nguyễn
08. Tình bỗng khói sương - Phạm Anh Dũng
09. Tự nhiên bị thôi miên - Dilan Vũ
10. Em cứ đi - Lê Vũ
11. Bài thơ cuối cùng - Kim Khánh
13. Người như cố quên - Hoàng Trọng Thụy
16. Kinh người biết sống một mình - Tâm Đức
19. Xin yêu hết hôm nay - Chazg (Trangonly)
21. Giá như có thể ôm ai và khóc - Phạm Hồng Phước
22. Lá rụng bên song - Hoàng Nguyên
24. Điều khó khăn - Huỳnh Thiện Phương
25. Tiếc nuối (Anne – 安妮 – Có lẽ – ho nang – 可能) - Nhạc Hoa
26. Big mini world - Nhạc Hàn Quốc
28. Hai mươi năm tình viễn xứ (2) - Lê Đình Phương
29. Nỗi niềm mắc cạn - Nguyễn Quốc Học
30. Thiên ý - Hoon
