2. [F] Có cơ duyên gặp và ngỏ lời [C] yêu nhau
[Dm] Phút ban sơ ta tưởng quen từ [Am] kiếp nào
[Bb] Trải qua bao khốn khó yêu thêm [F] dạt dào
Có ngờ [Gm] đâu duyên mình lại [C] mỏng manh vậy [Dm] sao.
ĐK:
Người [Bb] dưng rồi bỗng gần nhau sau đó [Am] mình thành người thương
Thế nhưng bây [Gm] giờ mình lại gọi [C] nhau là người [F] cũ
Giờ [Bb] anh vẫn cứ cô đơn là do [Am] cố chấp yêu một [Dm] người
Em đi [Gm] rồi anh vẫn [Am] không đành lòng thay [Dm] đổi.
Từ [Bb] khi mà em rời đi anh nếm [Am] trải sự biệt ly
Cơn mưa nỗi [Gm] buồn rơi hoài trong [C] anh không tạnh [F] nữa
Và [Bb] anh vẫn cứ đơn phương dành tình [Am] cảm hết cho một [Dm] người
Anh vẫn [Gm] còn [Am] còn thương người [Dm] cũ.
Khánh Đơn Ebm
01. Ngày em đi - Phạm Gia Nguyễn Phi
02. Tình trong mơ - Nguyễn Tuấn
03. Hận mình tay trắng - Lê Công Nguyên Khải
05. Con yêu, con của mẹ! - Hà Thúy
06. Em sầu như lòng phố - Trầm Tử Thiêng
07. Phép nhiệm màu - Trần Thiện Thanh
08. Đêm Rào Trăng - Phan Bảo Nam
09. Tơ trời se duyên - Phạm Hồng Biển
10. Muốn lấy em - Đỗ Thành Duy
11. Không yêu đừng gieo hy vọng - Phan Hiếu
12. Tin cậy mến - Lowell Mason
13. Thôi đành rời xa - Nguyễn Phúc Thiện
14. Anh đứng đây đợi - Khánh Đơn
15. Yêu một người sao buồn đến thế - Nguyễn Minh Cường
17. Cô gái từng đổ vỡ - Nhật Phong
18. Trăng vỡ bên cầu - Cao Nhật Minh
19. Thiếu phụ trông chồng - Nhựt Phương
20. Mùa đông tình yêu - Phúc Bồ
23. Ngôi trường mến yêu - Sensei Tú Tôn
24. Nợ nhau kiếp này - Dũng Khanh
25. Hành lý trên tay - Tiến Nguyễn
26. Ngắm ánh trăng thanh - Thiên Phương
27. Bóng ai qua thềm - Văn Chung
28. Giáng sinh nhớ - Nhựt Phương