Đêm đi [Dm] sâu hỏa châu vụt [Am] sáng
 Từng đêm buồn ai nhớ hơn [E7] ai
 Biết ai tâm [Am] sự [Dm] thời gian chở [E7] mộng
 Gió khuya thì [Am] thầm.
 ĐK:
 Đêm chia [Dm] tay anh hỏi sao em [F] buồn
 Khi anh [Dm] đi cho nước mẹ bình [C] yên
 Biết [E7] rằng khi phố lên [Am] đèn
 Ai đón em [E7] về đường khuya một [Am] bóng.
 Em yêu [Dm] ơi khi hỏa châu không [F] là
 Đêm hoa [Dm] đăng vui đón người miền [C] xa
 Chúng [E7] mình khoảng cách bây [Am] giờ
 Nhưng nước non [E7] mình tươi thắm muôn [Am] đời.
 2. Trông sao [Am] đêm nhớ kỷ niệm đầu
 Xưa em [Dm] anh [C] ước vọng sau [Am] này
 [Dm] Dù xa cách [Am] rồi [Dm] mình hai hướng [Am] đời
 Hai [Dm] đứa đôi [E7] nơi.
 Em xin [Dm] anh làm trăng vàng [Am] chiếu
 Từng đêm dài theo bước anh [E7] đi
 Để đêm nay [Am] ngồi [Dm] nhìn trăng xuống [E7] ngỡ
 Dáng em thuở [Am] nào.