ĐK:
[C] Rồi thời gian êm [F] trôi
Tôi [A7] rời xa chốn [Dm] này
Biết [A7] rằng nàng có [Bb] còn
Còn [C] yêu trang sách [F] ngày xưa
[A7] Ngờ đâu khi tôi [C] về [Dm] không gặp [Gm] nàng [C]
Nhận được [F] tin nàng đã [Bb] chết trên đại [A7] dương
Cả trời yêu chết trong [Dm] tôi.
2. Cỏ [Dm] hoa nhớ người con [A7] gái mỗi chiều qua [Dm] đồi
Nhìn đồi hoa mênh [A7] mông
Nhưng chưa lần hoa [Dm] nở như trong đời em [F] tôi [Dm]
Bướm ơi hãy về [Gm] đây cho ta gởi lời [F] thương
Trời chiều tím đồng [A7] hoang
Ngày xưa sao tôi ơ [C] thờ [Dm] không dám ngỏ [Gm] lời
Để [A7] người xưa còn [Dm] đâu.