2. Nhìn thời gian đi [Am] qua thương đời như kiếp [Dm] hoa
Kỷ [E7] niệm xưa đã [Am] già [C]
Tôi thầm mơ từ [F] lâu về đây thấy mặt [G] nhau
Thăm [A7] bạn cũ năm [Dm] nào có ngờ lòng nghẹn [Am] ngào
Hỏi trời, hỏi [F] mây chỉ biết thương [G] xót mà không trả [C] lời
Tìm [E7] thấy trong lòng ta nước mắt [Am] buồn.
ĐK: [G] Tôi nhớ hoài một kỷ [C] niệm
Giờ đây muốn [F] tìm tình thương cho con [E7] tim
[Dm] Nhưng bỗng rung động bàng [F] hoàng
Như sụp đổ không [D] gian
Tình nhân an giấc [C] ngủ và người kể tôi [E7] nghe
Nghẹn [F] ngào vì thương [G] đau
Đôi [E7] dòng lệ ứa [Am] trào.
3. Từng hồi chuông ngân [Am] nga như ngàn nỗi xót [Dm] xa
Ru [E7] hồn lữ khách [Am] lạ [C]
Đâu rồi ân tình [F] xưa ngồi sưởi ấm chiều [G] mưa
Bao [A7] ngọt đắng hương [Dm] nồng giấu chuyện buồn vào [Am] lòng
Trả lại mộng [F] mơ đường phố xưa vẫn [G] nằm im hững [C] hờ
Chỉ [E7] có riêng mình ta đứng thẫn [Am] thờ.