2. Khi anh đi trong em còn [D] ngỡ như cơn mơ
 [Bm] Rồi cố đánh thức mà mọi [Em] thứ không thay đổi
 [C] Em bơ vơ thấy lạc [D] lõng nơi đông người
 Vì [Em] đi qua là dòng đời lạ lẫm [D] thôi.
 ĐK:
 Chỉ [Em] muốn khóc hết một lần và [D] sẽ thôi không nhớ anh
 Chỉ [Bm] mong âm thanh phố đêm giúp [Am] em chẳng còn nghĩ ngợi
 Người [Em] đã cho em chờ đợi và [D] hôm nay xa cách em mãi [C] mãi. [D]
 Hạnh [Em] phúc đã ngỡ nhạt nhoà vì [D] tay buông tay dở dang
 Mây [Bm] gió mang yêu với thương đến [Am] nơi chẳng còn đôi mình
 Hẹn [C] ước đến cuối cuộc đời, mà [Bm] nay em đi lẻ loi
 Thiếu bờ [C] vai vắng [D] người em đã [Em] yêu