ĐK:
Một mình [C] em với những ngậm ngùi không [G] ai quen gần gũi
Một mình [Am] em buốt giá lạnh gầy quạnh [Em] vắng căn phòng này
Rồi lại ngồi [F] nhìn mây, chẳng [C] bóng người lại quanh đây
[Dm] Bước ra hiên bên con đường cũ [G] xưa.
Tình yêu [C] đó với những nụ cười trao [G] nhau sau màn mưa
Rồi nhìn [Am] nhau đắm đuối bồi hồi, một [Em] chiếc hôn trao môi
Nồng nàn từng [F] hơi ấm, dần [C] xoá tan mọi lạnh lẽo
Mà giờ [Dm] chẳng bên ta lúc tim ngừng hát [G] reo
Chôn lấp tình [C] mình.