ĐK:
Ai tương [F] tư, xuôi ngược đò sang bến [Am] này
Đảo điên lòng [D] tôi, người ơi niềm say mắt [F] lụa
Về Tân [G] Châu bến nước quê [E] em
Trắc ẩn duyên [Am] tình, xứ lụa miền [D] Tây, trải sâu lòng [Am] tôi
Từ khi bén hương thầm, sắt son duyên phận,
Hẹn nhau trên bến tương phùng.
2. Qua miệt Tân [Am] Châu, vấn vương lụa đào
Người trao nhớ [C] thương, mắt tìm dáng xưa u [Am] hoài
Vàng ươm chiều, sắc pha lụa [D] tơ
Giữa mây ngàn [Am] bay, nắng nhè nhẹ đưa bến [E] mê
Nắng lướt trên sông [Am] chiều thoáng [D] người cùng thôn giũ [Am] lụa
Người có hay tiếng lòng vấn [E] vương thấm đượm tình [Am] quê.