Lòng tôi [Bb] không bao ước [F] muốn mặt trời [Eb] lên lúc ấy cũng [F] sẽ ra đi
Hạnh [Gm] phúc dẫu thật mong [F] manh lòng bình [Eb] yên tôi không tiếc [F] nuối
Bao hận [Bb] thù chẳng còn trong [F] tôi và hờn [Eb] ghen cũng sẽ cứ [F] thế ra đi
Cùng [Gm] tôi [F] sẽ tan vào hư [Gm] vô.
ĐK:
Một ngày [Gm] mới nắng lên [F] xanh màu là hạnh [Eb] phúc cũng sẽ tan [F] mau
Dù vẫn [Gm] biết tôi đành phải [F] xa người, [Eb] một niềm vui mới [F] đến
Cuộc đời [Gm] biết thế nhưng [F] tôi vẫn cười vì khi [Eb] ánh nắng chiếu lên [F] tôi
Từng tia [Gm] sáng soi nhẹ dấu [F] chân trong tâm hồn [Gm] tôi.
2. [Gm] Tôi không quen những [F] sớm ban mai, [Eb] khi mặt trời nắng [F] lên
[Gm] Tôi không mong sẽ [F] có được nhiều [Eb] nên chẳng phải khổ [F] đau
[Gm] Khi sương rơi [F] trên chiếc lá [Eb] tôi tan trong ánh nắng [F] mai
Dù biết [Gm] thế vẫn vui bước [F] đi dẫu không trở [Gm] về.