2. Anh nằm [Dm] xuống cho hận thù vào lãng [Gm] quên
 Tiễn đưa [Bb] nhau trong một ngày [A7] buồn
 Đất ôm [Dm] anh đưa về cội [Gm] nguồn
 Rồi từ [F] đó trong trời [Dm] rộng đã vắng [A7] anh
 Như cánh chim bỏ [Dm] rừng, như trái [Gm] tim bỏ [C] tình
 Nơi đây một [A7] lần nhìn anh [Bb] đến
 Những xót xa [A7] đành nói cùng hư [Dm] không.
 ĐK: Bạn bè còn [F]đó anh biết không [Dm] anh
 Người tình còn [Gm] đó anh nhớ không anh
 Vườn cỏ còn [Bb] xanh, mặt trời còn [A7] lên
 Khi bóng anh như cánh chim chìm [A7] xuống.
 Vùng trời nào [F] đó anh đã bay [Dm] qua
 Chỉ còn lại [Gm] đây những sáng bao la
 Người tình rồi [Bb] quên, bạn bè rồi [A7] xa
 Ôi tháng năm những dấu chân người cũng bụi [Dm] mờ.
 3. Anh nằm [Dm] xuống như một lần vào viễn [Gm] du
 Đứa con [Bb] xưa đã tìm về [A7] nhà
 Đất hoang [Dm] vu khép lại hẹn [Gm] hò
 Người thành [F] phố trong một [Dm] ngày đã nhắc [A7] tên
 Những sớm mai lửa [Dm] đạn, những máu [Gm] xương chập [C] chùng
 Xin cho một [A7] người vừa nằm [Bb] xuống
 Thấy bóng thiên [A7] đường cuối trời thênh [Dm] thang