Hoài vọng mẹ

1. Chuyện tình [Am] yêu đâu ai hiểu thấu [F]
Rằng ngày [G] sau ta [E7] sẽ nhận được bao [Am] nhiêu.
Yêu dại [Dm] khờ, yêu [G] mù quáng trẻ [C] con.
Để giờ [Em7] đây, ta lạc lối trong tình [E7] yêu.

2. Chuyện tình [Am] yêu bao năm vẫn thế [F]
Chẳng đổi [G] thay, và [E7] chẳng hề phai [Am] phôi.
Yêu là [Dm] sầu, yêu là [G] chết lòng [C] ta.
Mà giờ [E7] đây, ta chưa từng hết tổn [Am] thương.

ĐK: Một lần [Am] yêu, trong [C] lặng lẽ muộn [Am] màng.
Một lần [G] đau, như muôn nhánh gai [C] đâm.
Dù đã [Am] biết, chẳng [Dm] thể quay trở [Am] lại [Em]
Tim vẫn [G] chờ, vẫn [Bm7b5] nhớ một người [E7] thôi.

Tình đầu [Am] tiên, là [C] vết thương dịu [Am] dàng.
Càng chôn [G] sâu, càng nhức nhối trong [C] tim.
Dù năm [Am] tháng, có [C] cuốn đi tất [Am] cả.
Riêng bóng [G] hình, ấy [E7] mãi không mờ [Am] phai.

3. Chuyện tình [Am] yêu như con nước chảy [F]
Lúc dạt [G] dào, khi [E7] hóa thành hư [Am] vô.
Yêu trọn [Dm] đời, yêu [G] chẳng thể mờ [C] phai.
Một lần [E7] yêu, xin khắc ghi ngàn [Am] đời.


------------------------------