Nhìn lại khi [Am] ta giàu sang cạn chén thề thốt
Anh em chí [Em7] cốt trước sau như một
Nào [Dm7] ngờ đến khi sa cơ thất thế
Mới thấm bao [Em7] lời mà miệng đời cười chê.
ĐK:
Đời người như [Am] cánh hoa trong sương mờ
Chờ nắng rực [Em7] rỡ rồi cũng sẽ tan vỡ
Bạc tiền tay [F] trắng cơ hàn hay là quyền [G] quý cao sang
Rồi khi nhắm [F] mắt xuôi tay có được [G] mang.
Trời cao có [Am] mắt nhân quả công bằng
Đừng gieo lầm [Em7] lỗi rồi nhận lại trái đắng
Đời này vốn [F] dĩ mênh mông hơn nhau ở [G] chính cách sống
Đối nhân xử [F] thế sao cho thấy [G] không
Hổ thẹn với [Am] lòng.
2. Thời còn huy [Am] hoàng thì ai cũng đều tung hô
Chân bước oai [Em7] phong tay nắm cơ đồ
Vạn [Dm7] người bắt quàng kết thân tâm giao
Nguyện sống thề [Em7] chết cho dù đời ra sao.
Rồi khi địa [Am] vị công danh phút chốc vụt tắt
Ngay cả người [Em7] thân quay lưng ngoảnh mặt
Những [Dm7] lúc nguy nan không ai hỏi han
Đem hết lương [Em7] tâm con người ra rẻ bán.
ĐK:
Đời người như [Am] cánh hoa trong sương mờ
Chờ nắng rực [Em7] rỡ rồi cũng sẽ tan vỡ
Bạc tiền tay [F] trắng cơ hàn hay là quyền [G] quý cao sang
Rồi khi nhắm [F] mắt xuôi tay có được [G] mang.
Trời cao có [Am] mắt nhân quả công bằng
Đừng gieo lầm [Em7] lỗi rồi nhận lại trái đắng
Đời này vốn [F] dĩ mênh mông hơn nhau ở [G] chính cách sống
Đối nhân xử [F] thế sao cho thấy [G] không
Hổ thẹn với [Am] lòng.
* [F] Dọc ngang bao năm ngàn bão [G] tố phong ba
Mới biết rằng [Am] khi bên [G] ta ai thật lòng [C] ai dối trá
[F] Tiền như phù du có trong [G] tay rồi mang bóp méo đi [Am] hết sự thật
Làm cho lòng người biến chất.
ĐK:
Đời người như [Am] cánh hoa trong sương mờ
Chờ nắng rực [Em7] rỡ rồi cũng sẽ tan vỡ
Bạc tiền tay [F] trắng cơ hàn hay là quyền [G] quý cao sang
Rồi khi nhắm [F] mắt xuôi tay có được [G] mang.
Trời cao có [Am] mắt nhân quả công bằng
Đừng gieo lầm [Em7] lỗi rồi nhận lại trái đắng
Đời này vốn [F] dĩ mênh mông hơn nhau ở [G] chính cách sống
Đối nhân xử [F] thế sao cho thấy [G] không
Hổ thẹn với [Am] lòng.
Đối nhân xử [F] thế sao cho thấy [G] không
Hổ thẹn với [Am] lòng.