2. Em có còn [Bb] nhớ bao mộng mơ thuở ban [C] đầu
Hứa mãi bên [Am] nhau để ngày sau em làm cô [Dm] dâu
Bao năm hẹn [Bb] thề sớm tối trao cho nhau những [C] chiếc hôn vội
Thế [Am] nhưng nay tên chú rể đâu phải [Dm] tôi.
ĐK:
Anh ước gì mình là [Bb] biển mênh mông để không ai thấy [C] anh khóc thầm
Nước mắt vừa [Am] rơi, đã hòa tan lẫn vào con [Dm] sóng
Pháo hồng đưa lối em [Bb] tôi bên cạnh ai nhìn thật xứng [C] đôi
Còn bên [Am] tôi đâu đâu cũng thấy thiệt [Dm] thòi.
Người ấy cướp đi của [Bb] anh cả một tình yêu [C] lớn
Nhưng chẳng trách [Am] than, chẳng dám dỗi [Dm] hờn
Anh cũng thấy vui vì [Bb] em nay đã là cô [C] dâu
Vì thương một [Am] người đâu nhất thiết phải ở cạnh [Dm] nhau!
2. Em có còn [Bb] nhớ bao mộng mơ thuở ban [C] đầu
Hứa mãi bên [Am] nhau để ngày sau em làm cô [Dm] dâu
Bao năm hẹn [Bb] thề sớm tối trao cho nhau những [C] chiếc hôn vội
Thế [Am] nhưng nay tên chú rể đâu phải [Dm] tôi.
ĐK:
Anh ước gì mình là [Bb] biển mênh mông để không ai thấy [C] anh khóc thầm
Nước mắt vừa [Am] rơi, đã hòa tan lẫn vào con [Dm] sóng
Pháo hồng đưa lối em [Bb] tôi bên cạnh ai nhìn thật xứng [C] đôi
Còn bên [Am] tôi đâu đâu cũng thấy thiệt [Dm] thòi.
Người ấy cướp đi của [Bb] anh cả một tình yêu [C] lớn
Nhưng chẳng trách [Am] than, chẳng dám dỗi [Dm] hờn
Anh cũng thấy vui vì [Bb] em nay đã là cô [C] dâu
Vì thương một [Am] người đâu nhất thiết phải ở cạnh [Dm] nhau!
ĐK:
Anh ước gì mình là [Bb] biển mênh mông để không ai thấy [C] anh khóc thầm
Nước mắt vừa [Am] rơi, đã hòa tan lẫn vào con [Dm] sóng
Pháo hồng đưa lối em [Bb] tôi bên cạnh ai nhìn thật xứng [C] đôi
Còn bên [Am] tôi đâu đâu cũng thấy thiệt [Dm] thòi.
Người ấy cướp đi của [Bb] anh cả một tình yêu [C] lớn
Nhưng chẳng trách [Am] than, chẳng dám dỗi [Dm] hờn
Anh cũng thấy vui vì [Bb] em nay đã là cô [C] dâu
Vì thương một [Am] người đâu nhất thiết phải ở cạnh [Dm] nhau!
Vì thương một [Am] người đâu nhất thiết phải ở cạnh [Dm] nhau!