1. Ba đứa mình bạn [Dm] thân,
thuở xuân xanh mộng [Am] thắm, đến tuổi phong sương [Dm] vào đời
Xưa trót thầm trộm [C] yêu,
nữ sinh như phượng [Bb] thắm, áo [C] dài trắng tinh [Gm] khôi
Làm thơ đâu dám [C] tặng, nên ghép nhạc thay [Am] lời
Ôm đàn hát vu [C] vơ, tựa ve sầu than [Bb] vãn, lúc hè về mong [A7] nhớ ai
2. Muôn hướng là trùng [Dm] dương,
tàu lên đênh vượt [Am] sóng, biển đảo xem như [Dm] là nhà
Canh giữ Hoàng – Trường [C] Sa,
vẫn hiên ngang bền [Bb] vững, [C] chẳng sờn chí nam [Gm] nhi
Còn tôi nơi núi [C] rừng, tay súng từng đêm [Am] ngày
Trấn giữ chốn biên [C] cương, để quê hương
đẹp [Am] mãi thắm màu xanh trên [Dm] đất mẹ
ĐK: [C] Tôi canh giữ bầu trời [F] xanh,
trên đường bay xé [Am] mây, gió quay cuồng theo [Dm] cánh bay
[Gm] Đêm vẫn cứ bay miệt [C] mài,
tinh tú như bạn [Am] hiền, để trần gian chìm vào [F] giấc mơ
[Bb] Ta thân trai của nước [F] Việt sương gió đâu màn [Gm] chi,
mong sao quê hương [Dm] thanh bình
[Am] Thì mình cùng vượt qua gian [A7] khó,
nặng vai sông núi, mong đáp đền [Dm] tiền nhân
3. Ba đứa mình gặp [Dm] nhau,
hàn huyên tâm sự [Am] kể, những buồn vui [Dm] chuyện đời
Quên hết cả thời [C] gian,
tàn đêm thâu rồi [Bb] đến, nắng [C] rọi chiếu [Gm] sương tan
Hành trang vui bước [C] đường, cùng quay về đơn [Am] vị
Tuy rằng xa cách [C] nhau, mà tâm tư vẫn [Am] nhớ đến tình bạn của [Dm] chúng mình