Kẻ cô [Em] đơn đêm đêm lang thang nơi ngõ vắng
Cả đời vì [Bm] em ôm mưa giăng thức trắng
Liệu còn [Am] có nghẹn ngào nào
Để [Bm] phải ứa trào nước [Em] mắt.
2. Mùa thu [Em] nơi đây không có lá bay
Có một [Bm] người đợi hoài nơi ấy
Vạt [C] nắng cuối ngày cũng [D] rơi tuột qua kẽ [G] tay.
Bình yên [Em] hay chia ly, ngọt ngào dối trá
Đắng cay tủi [Bm] hờn đều từng trầm qua cả
Giờ làm [C] kẻ cô độc ôm [D] mộng tưởng tầm [Em] thường.
ĐK:
Một người [Em] đi trong mưa vỡ mưa [Bm] tan
Đợi bão [C] giông xô mỏi cánh chim [G] hoang
Chẳng mong chung [C] đường không mong chung [D] bước
Chỉ [G] muốn uống một giọt tình vương.
Mặc trời [Em] xanh có xé rách tim [Bm] tôi
Để cho [D] sương đêm sát muối bôi vôi
Đắng cay trên [C] đời nếm qua hết [Bm] rồi
Ngọt bùi chưa [Em] thôi.
2. Mùa thu [Em] nơi đây không có lá bay
Có một [Bm] người đợi hoài nơi ấy
Vạt [C] nắng cuối ngày cũng [D] rơi tuột qua kẽ [G] tay.
Bình yên [Em] hay chia ly, ngọt ngào dối trá
Đắng cay tủi [Bm] hờn đều từng trầm qua cả
Giờ làm [C] kẻ cô độc ôm [D] trong vòng tay nhiều [Em] người.
ĐK:
Một người [Em] đi trong mưa vỡ mưa [Bm] tan
Đợi bão [C] giông xô mỏi cánh chim [G] hoang
Chẳng mong chung [C] đường không mong chung [D] bước
Chỉ [G] muốn uống một giọt tình vương.
Mặc trời [Em] xanh có xé rách tim [Bm] tôi
Để cho [D] sương đêm sát muối bôi vôi
Đắng cay trên [C] đời nếm qua hết [Bm] rồi
Ngọt bùi chưa [Em] thôi.
ĐK2:
Hình như [Em] đang có cuốn phim [Bm] hay
Người người [C] khen ngất ngất ngây [G] ngây
Hóa ra cũng [Em] thường hoen hoen ướt [Bm] ướt
Còn [C] thua đời [D] ta một [G] bước.
Rượu chẳng [Em] qua là thứ nước cay [Bm] cay
Và cơn [D] say chỉ là cảm giác quay quay
Mỹ vị trên [C] đời nếm qua hết [Bm] rồi
Vị nào chả [Em] cay.
ĐK:
Một người [Em] đi trong mưa vỡ mưa [Bm] tan
Tăng tone [Em] -> [F#m]
ĐK:
Một người [F#m] đi trong mưa vỡ mưa [C#m] tan
Đợi bão [D] giông xô mỏi cánh chim [A] hoang
Chẳng mong chung [D] đường không mong chung [E] bước
Chỉ [A] muốn uống một giọt tình vương.
Mặc trời [F#m] xanh có xé rách tim [C#m] tôi
Để cho [E] sương đêm sát muối bôi vôi
Đắng cay trên [D] đời nếm qua hết [C#m] rồi
Vị nào chả [F#m] cay.
Đắng cay trên [D] đời nếm qua hết [C#m] rồi
Ngọt bùi chưa [F#m] thôi.