Như khói mây chiều [Dm] tà, rời xa làng quê [Gm] xưa
Như gió bên hàng dừa, dạt dào bờ tre [A7] xanh
Thả rơi trong [Dm] gió nhớ, chút hương xưa [Gm] ngậm ngùi
Về trong giây [A7] phút này
Mây khói trong [Dm] hồn người, tả tơi lòng thương [Gm] nhau
Mây khói trong trời sầu, thổi suốt hồn mai [Dm] sau
Mịt mờ trong khói [Dm] sóng, cánh chim ta lạc [Gm] loài
[A7] Xoải cánh về quê [Dm] hương!
Chiều bên hàng cây [Am] xanh, chiều dâng màu mắt [Bb] biếc
Thấp thoáng trong hồn [C] sầu, những kỷ niệm bạc [Gm] màu
Lấp lánh trong ngậm [Am] ngùi, như chút hương tình yêu
Rơi rả theo… ngàn [A7] chiều
Mây khói trong hồn [Dm] người, mây khói trong dòng [Bb] đời
Đang cuốn trôi mịt [Gm] mờ, và những hàng cây [Dm] xưa
Rủ lá ngoài hiên [Am] mưa, và những hàng hoa [Gm] im
[A7] Chờ đến mùa thu [Dm] nào.