ĐK:
Người ôm [C] mây tới nơi xa [G] vời
Mùa đông [Am] thêm vết thương nào [Em] mới
Ngày thu [F] phai úa trên cây, [Em] xuân đến không [Am] hay
[Dm7] Nắng quên lá, hơi ấm quên vòng [G] tay.
Rồi mây [C] đen đến che mặt [G] trời
Bàn tay [Am] quen bỗng xa tầm [Em] với
Rồi mai [F] ngăn cách sông sâu, [Em] ôm muộn [Am] sầu
[Dm7] Có ai chết khi thiếu một người [G] đâu ….chỉ là [C] đau.
2. [C] Có ký ức mãi [G] mãi trong nhau nỗi [Am] đau nơi sâu tận [Em] cùng
Hẹn [F] thề trăm năm [G] cũng tan theo ngọn [C] sóng
[C] Nhắn với gió hỏi [G] khẽ mây bay biết [Am] nơi tìm lại câu [Em] hứa
Bao tương [F] tư là vừa thương [G] yêu còn thừa chôn vùi [C] chưa?
ĐK:
Người ôm [C] mây tới nơi xa [G] vời
Mùa đông [Am] thêm vết thương nào [Em] mới
Ngày thu [F] phai úa trên cây, [Em] xuân đến không [Am] hay
[Dm7] Nắng quên lá, hơi ấm quên vòng [G] tay.
Rồi mây [C] đen đến che mặt [G] trời
Bàn tay [Am] quen bỗng xa tầm [Em] với
Rồi mai [F] ngăn cách sông sâu, [Em] ôm muộn [Am] sầu
[Dm7] Có ai chết khi thiếu một người [G] đâu ….chỉ là [C] đau.
ĐK:
Người ôm [C] mây tới nơi xa [G] vời
Mùa đông [Am] thêm vết thương nào [Em] mới
Ngày thu [F] phai úa trên cây, [Em] xuân đến không [Am] hay
[Dm7] Nắng quên lá, hơi ấm quên vòng [G] tay.
Rồi mây [C] đen đến che mặt [G] trời
Bàn tay [Am] quen bỗng xa tầm [Em] với
Rồi mai [F] ngăn cách sông sâu, [Em] ôm muộn [Am] sầu
[Dm7] Có ai chết khi thiếu một người [G] đâu ….chỉ là [C] đau.
[Dm7] Có ai chết khi thiếu một người [G] đâu ….chỉ là [C] đau.