1. [Em] Anh ghen từ những điều [Am] quen, từ câu em [D] kể về người vừa [Em] quen
[Em] Ghen từ ánh mắt em [Am] cười, gửi theo ai [D] đó chẳng còn là [Em] anh
[Em] Ghen khi em mặc áo [Am] xanh, đẹp như ngày [D] ấy, mối đầu trộm [G] thương
[Em] Ghen từng giọng nói vấn [Am] vương, gọi ai thân [Bm] mật, chẳng dành cho [Em] anh
[Em] Ghen khi em bước thật [Am] nhanh, dường như vội [D] vã né đi ánh [G] nhìn
[Em] Ghen khi em bỗng lặng [Am] thinh, để anh đoán [Bm] biết một mình rồi [Em] đó
[Em] Anh ghen chẳng bởi nông [Em] sâu, chỉ vì thương quá nên đau âm [Am] thầm
[Em] Sợ mai em bước qua [D] nhau, em quên lối cũ chẳng còn cần [G] nhau
[Bm] Anh ghen chẳng phải vì [Em] ta, không tin nhau nữa hay là ngờ [Am] đâu
Chỉ là sợ lúc em [D] đau, không còn tìm [Bm] đến tựa đầu vai [Em] anh
[Em][Am]-[D][Em]
2. [Em] Ghen như lá úa trên [Am] cành, rơi trong im [D] lặng chẳng cần ai [Em] hay
[Em] Ghen như một chút men [Am] say, làm tim run [D] rẩy giữa ngày bình [Em] yên
[Em] Ghen khi gió thoảng bên [Am] thềm, vẫn bay tà [D] áo như em xa [G] dần
[Em] Ghen từng giấc mộng em [Am] ôm, vì em là [Bm] cả bao lần nhớ [Em] mong
[Em] Ghen như sương đọng trên [Am] cành, không ai nhìn [D] thấy mong manh vô [G] cùng
[Em] Anh ghen bởi quá yêu [Am] thương, chỉ mong em [Bm] hiểu anh cần có [Em] em
[Em] Anh ghen bởi đã yêu lâu, chỉ vì thương quá nên đau muộn [Am] phiền
Sợ mai em bước qua [D] nhau, em quên lối cũ chẳng còn cần [G] nhau
[Bm] Anh ghen chẳng phải vì [Em] ta, không tin nhau nữa hay là ngờ [Am] đâu
Chỉ là sợ lúc em [D] đau, không còn tìm [Bm] đến tựa đầu vai [Em] anh
* [Em] Anh ghen rồi lại lặng [Am] thinh, vì em đâu [D] biết anh yêu chân [Em] tình
[Em] Dẫu mang ghen tuông một [Am] mình, cũng xin giữ [Bm] trọn bóng hình em [Em] thôi
Anh [Em] ghen, ghen [Am] ghen, anh [D] thương, thương anh thương [Em] anh
Anh [Em] ghen, nhớ em từng [Am] đêm, nhớ em [D] thôi, oh [Em] oh …