Ta đến [Em] nhân gian từ tiếng khóc [B7] đầu tiên
Đã nghe trong [C] hồn [D] một trời sầu [Em] muộn
Những lối đi dài hút hút [Em] gió
Người bước đi hoài chẳng [Bm] tới đâu
Nắng úa trên [C] đầu, mưa buồn trong [Em] mắt
Có phải kiếp [Bm] người là vạn [Em] lối sầu
Ôi, mỗi hơi thở là một lần [G] mất mát
[Bm] Mỗi nụ cười là một vết [Em] thương đau
[Am] Dẫu biết nhân gian là cõi [Am] tạm
Sao hồn [Bm] ta nặng trĩu những [Em] u sầu
Đêm xuống nghe hồn như [Em] cỏ úa
Mùa cũ qua rồi mà sầu [Bm] còn đây
Đi mãi đi [C] hoài chẳng tìm đâu [Em] thấy
Chỉ thấy trong [Bm] đời vạn lối [Em] không tên
Ôi, mỗi hơi thở là một lần [G] mất mát
[Bm] Mỗi nụ cười là một vết [Em] thương đau
[Am] Dẫu biết nhân gian là [Em] cõi tạm
Sao hồn [Bm] ta nặng trĩu những [Em] u sầu
Có lẽ khi [D] xuôi tay, sầu mới thôi [Em] vây kín
Có lẽ trong [D] hư vô, ta mới tìm được [Em] bình yên
Ôi, mỗi kiếp sống là một lần [G] cay đắng
[Bm] Mỗi cuộc tình là một vết [Em] thương đau
[Am] Dẫu biết nhân gian là [Em] cõi tạm
Mà vì [Bm] sao ta gánh vạn [Em] lối sầu
* Ta đến nhân [Em] gian từ tiếng khóc [Bm] đầu tiên
Rồi sẽ [C] ra đi với ngàn nỗi [D] sầu, với vạn, vạn [Em] lối sầu
Outtro: [Em][Bm]-[C][Em]-[Bm][Em]