2. Tình [F] yêu là [A7] thứ ai cũng nhận [Dm] ra dễ dàng
Người [Bb] ta lại quên mất có những [C] thứ gọi là thương
Là [A7] khi nhìn người trước mắt cảm [Dm] giác như người thân
Chẳng cần [Gm] lý do gì vẫn [C] bên nhau muốn sống tốt [F] hơn.
ĐK:
Nếu như [F] yêu thương một [A7] ai vốn là điều [Dm] sai [D7]
Có lẽ trên [Gm] đời khái niệm đúng vốn không tồn [C] tại [Bb]
Còn tôi chẳng [F] tiếc một chút [A7] hơi đang chơi [Dm] vơi dẫu tan ngoài [C] khơi
Dù đi tới chân [Gm] trời thật lòng yêu [C] thương rồi sẽ tới nơi.
Chúng ta [F] đi qua tổn [A7] thương biết bao nhiêu [Dm] lần [F]
Xa hoa không [Bb] cần chỉ cần lúc [Gm] ngã có người [C] nâng [Bb]
Là một người [F] thân là cảm [A7] giác khiến cho bản [Dm] thân thứ tha cho [C] mình
Là bước [Bb] tới hành trình tìm hạnh [C] phúc trăm năm của [F] mình.
2. Tình [F] yêu là [A7] thứ ai cũng nhận [Dm] ra dễ dàng
Người [Bb] ta lại quên mất có những [C] thứ gọi là thương
Là [A7] khi nhìn người trước mắt cảm [Dm] giác như người thân
Chẳng cần [Gm] lý do gì vẫn [C] bên nhau muốn sống tốt [F] hơn.
* [Dm] Tập nói ít nghe [Am] nhiều
[Bb] Để hiểu thấu một [F] điều
Rằng tình [Dm] thương sinh ra
Để hàn [Gm] gắn những vết [C] thương.
ĐK:
Nếu như [F] yêu thương một [A7] ai vốn là điều [Dm] sai [D7]
Có lẽ trên [Gm] đời khái niệm đúng vốn không tồn [C] tại [Bb]
Còn tôi chẳng [F] tiếc một chút [A7] hơi đang chơi [Dm] vơi dẫu tan ngoài [C] khơi
Dù đi tới chân [Gm] trời thật lòng yêu [C] thương rồi sẽ tới nơi.
Chúng ta [F] đi qua tổn [A7] thương biết bao nhiêu [Dm] lần [F]
Xa hoa không [Bb] cần chỉ cần lúc [Gm] ngã có người [C] nâng [Bb]
Là một người [F] thân là cảm [A7] giác khiến cho bản [Dm] thân thứ tha cho [C] mình
Là bước [Bb] tới hành trình tìm hạnh [C] phúc trăm năm của [F] mình.
Và tình [Bb] thương sinh ra là để hàn [C] gắn những vết [F] thương.