Hoài vọng mẹ

1. Ta vì [Am] em, ôm ngày mưa chôn vùi trong khóe mắt
Mấy ngàn [G] năm, sau vẫn không, không một lần oán trách
Vì ta [F] yêu, một người đã chết [G] tâm, vạn lần họ [C] nhẫn tâm.

Ta tình [Am] si em tình si si tình đến mất trí
Ta và [G] em, ai cũng mang chấp niệm xưa giấu kỹ
Và ai [F] cũng có một nơi để [Em] đi, một lý do để [Am] vì.

2. Em tìm [Am] thấy nơi bình yên ở một trang cuối sách
Ta dừng [G] chân, đứng mãi nơi, trang bìa màu xám ngắt
Từng xa [F] em qua năm bảy giấc [G] mơ nhưng quay bước không [C] nỡ.

Ta đã [Am] đi qua mùa thu úa già không có lá
Nhưng chẳng [G] nơi đâu bình yên như là nơi ấy cả
Do ta [F] muốn u sầu, nào đâu có [Em7] ai ép ta yêu họ [Am] đâu.

ĐK:
Đứng giữa chơi [Am] vơi, đâu là nơi chẳng có mưa [G] rơi?
Đâu là nơi sương trắng lưng [Dm] trời?
Nhưng anh [G] biết nơi em là cuộc [C] đời [E7]
Hạnh phúc dẫu [Am] là, trong những câu chuyện phiếm hôm [G] qua có chuyện ta
Ngụ ý nôm [Dm7] na “nơi cát [Em7] trắng và người trồng [Am] hoa”.

Chẳng có đoàn [Am] tàu nào dừng mãi ở mỗi sân [G] ga
Và dĩ nhiên cũng chẳng sân [F] ga nào chỉ [G] đón đưa một đoàn [C] tàu [E7]
Cũng sẽ đến [Am] ngày, yên bình mang em đến bên [G] ta hoặc không phải ta
Hoặc chẳng bao [Dm7] giờ ta đứng [Em7] đây, chưa một lần bỏ [Am] lỡ.

2. Em tìm [Am] thấy nơi bình yên ở một trang cuối sách
Ta dừng [G] chân, đứng mãi nơi, trang bìa màu xám ngắt
Từng xa [F] em qua năm bảy giấc [G] mơ nhưng quay bước không [C] nỡ.

Ta đã [Am] đi qua mùa thu úa già không có lá
Nhưng chẳng [G] nơi đâu bình yên như là nơi ấy cả
Do ta [F] muốn u sầu, nào đâu có [Em7] ai ép ta yêu họ [Am] đâu.

ĐK:
Đứng giữa chơi [Am] vơi, đâu là nơi chẳng có mưa [G] rơi?
Đâu là nơi sương trắng lưng [Dm] trời?
Nhưng anh [G] biết nơi em là cuộc [C] đời [E7]
Hạnh phúc dẫu [Am] là, trong những câu chuyện phiếm hôm [G] qua có chuyện ta
Ngụ ý nôm [Dm7] na “nơi cát [Em7] trắng và người trồng [Am] hoa”.

Chẳng có đoàn [Am] tàu nào dừng mãi ở mỗi sân [G] ga
Và dĩ nhiên cũng chẳng sân [F] ga nào chỉ [G] đón đưa một đoàn [C] tàu [E7]
Cũng sẽ đến [Am] ngày, yên bình mang em đến bên [G] ta hoặc không phải ta
Hoặc chẳng bao [Dm7] giờ ta đứng [Em7] đây, chưa một lần bỏ [Am] lỡ.

ĐK:
Đứng giữa chơi [Am] vơi, đâu là nơi chẳng có mưa [G] rơi?
Đâu là nơi sương trắng lưng [Dm] trời?
Nhưng anh [G] biết nơi em là cuộc [C] đời [E7]
Hạnh phúc dẫu [Am] là, trong những câu chuyện phiếm hôm [G] qua có chuyện ta
Ngụ ý nôm [Dm7] na “nơi cát [Em7] trắng và người trồng [Am] hoa”.

Chẳng có đoàn [Am] tàu nào dừng mãi ở mỗi sân [G] ga
Và dĩ nhiên cũng chẳng sân [F] ga nào chỉ [G] đón đưa một đoàn [C] tàu [E7]
Cũng sẽ đến [Am] ngày, yên bình mang em đến bên [G] ta hoặc không phải ta
Hoặc chẳng bao [Dm7] giờ ta đứng [Em7] đây, chưa một lần bỏ [Am] lỡ.


------------------------------