Hoài vọng mẹ

[C#m] Có những lần [B] đi qua bao mùa mưa bão.
Mắt ngước [F#m] nhìn đêm chìm [B] sâu.
Giữa ngàn vì [E] sao tìm đâu bóng [C#m] người.
Dẫu biết người [B] xưa đã cách xa nghìn [C#m] trùng.
Nghe dường [B] như ngàn lời [F#m] ru.
Đến từ muôn [G#] kiếp.
Theo màn đêm tối vây [C#m] quanh.

Đợi chờ [C#m] ai khi dòng đời trôi về [E] nơi.
Chẳng nhìn thấy người tình [G#] xưa.
Theo màu thời [C#m] gian phôi pha.
Vẫn còn [B] đây khúc tri âm [F#m] tìm đường tơ.
Đêm mơ tiếng [C#m] đàn gọi người trao lời ân tình.
Dẫu biết thời [B] gian đã qua là mất dấu.
Mơ ước [F#m] nhìn bóng hoàng [B] hôn.
Trôi dạt về [E] đâu làm vương mắt [C#m] sầu.
Có tiếng đàn [B] ai vẳng đưa xa nghìn [C#m] trùng.
Sao còn [B] nghe lời vọng [F#m] đưa.
Như từ muôn [G#] kiếp.
Nhớ người về trong đêm [C#m] mưa.
Đợi chờ [C#m] ai khi dòng đời trôi về [E] nơi.
Chẳng nhìn thấy người tình [G#] xưa.
Theo màu thời [C#m] gian phôi pha.
Vẫn còn [B] đây khúc tri âm [F#m] tìm đường tơ.
Đêm mơ tiếng [C#m] đàn gọi người trao lời ân tình.
Dẫu biết thời [B] gian đã qua là mất dấu.
Mơ ước [F#m] nhìn bóng hoàng [B] hôn.
Trôi dạt về [E] đâu làm vương mắt [C#m] sầu.
Có tiếng đàn [B] ai vẳng đưa xa nghìn [C#m] trùng.
Sao còn [B] nghe lời vọng [F#m] đưa.
Như từ muôn [G#] kiếp.
Nhớ người về trong đêm [C#m] mưa.
Sao còn [B] nghe lời vọng [F#m] đưa.
Như từ muôn [G#] kiếp.
Nhớ người về trong… đêm [C#m] mưa…..


------------------------------