Hoài vọng mẹ

[Em] Một lần nào, người [E7] cho ta biết [Am] yêu,
tình là mộng [B] mơ, là vần [C] thơ, là ngẩn ngơ, là thẫn [B] thờ
[E7] Ôi yêu đương, thoáng như cơn mê [Am] chiều
[Em] Chiếc hôn ngày đó, ta còn [C] nhớ, ta còn [B] mơ đến bao [E7] giờ?

[Em] Mà nào ngờ, đời [E7] không như ước [Am] mơ
Đường vào tình [B] yêu, vương thương [C] đau và thường là những trái [B] sầu
[E7] Xin quên đi, ái ân như cơn [Am] mộng
[Em] Đến trong cuồng si rồi biệt ly, để sầu [C] nhớ khi người [Em] đi.

[Am] Xin cho ta quên đi tình [G] kia bao đam mê,
quên đời trôi [B] lê thê, mà tình giờ [E7] hoang phế
[Am] Xin cho ta quên đi ngày [G] xưa khi bên nhau,
cho thời [B] gian trôi qua mau, thôi đớn [B] đau…

[Em] Một lần nào, ngày [E7] ta để mất [Am] nhau,
cuộc tình lặng [B] trôi, trong cô [C] liêu, một lần yêu đau quá [B] nhiều
[E7] Ôi con tim, đắm say có bao [Am] lần?
Có [Em] yêu là có [C]] đau, mà có bao [B] giờ đã quên được [Em] nhau.

*Có yêu là có đau mà có bao giờ đã…quên nhau!


------------------------------