2. [Em] Nghe đêm hắt [B] hiu, nhẹ [E7] rơi bên góc cô [Am] liêu
[B7] Sương đêm thấm vai, loài rêu đang khóc thương [Em] đời
[C] Mây trôi mãi [Am] trôi, đường [D7] xưa giờ đây vắng [G] người
[B7] Khi em bước đi, tình tôi gói đời [Em] tôi.
ĐK:
Loài [Em] sâu vẫn ngủ [Am] quên, bên [D7] thương nhớ muôn [G] trùng
Giọt [Am] sương rơi mấy [B7] độ, nhỏ xuống đời rêu [Em] phong
[C] Ta nợ [Am] đời, một [D7] kiếp phong [G] sương
[B7] Ta nợ em, cuộc tình hấp [Am] hối
Xin nhỏ xuống [B7] đời, một tiếng ăn [Em] năn.
3. [Em] Xin cho mắt [B] em, đừng [E7] hoen mỗi bước em [Am] đi
[B7] Xin cho dáng em, đừng tô thêm nét hao [Em] gầy
[C] Đêm hiên đã [Am] buông, thời [D7] gian chìm trong lắng [G] đọng
[B7] Xin đêm dỗ tôi, đời rêu giấc ngủ [Em] quên.