2. Gào thét trong [Bb] mưa, để trời [C] cao biết ta dư [Dm] thừa
Tử tế với [Bb] người, để tình [C] yêu chẳng thể cứu [F] chữa
Tim tựa chiếc [Bb] gương vỡ tan từng [C] mảnh, gương [Am] vỡ anh cố khâu [Dm] lành
Bước trong [Gm] đêm sương lạnh có [Am] ai thương hại [Dm] anh.
ĐK:
Trời đổ mưa [Dm] ngâu, mưa mang đến bao nhiêu nỗi [Am] sầu
Bức tranh kia lem [Gm] màu, người bắt [C] anh hoạ vào thương [F] đau
Hỏi mùa thu [Dm] sang, sao phải bắt cây thay lá [Am] vàng
Chẳng còn vương [Gm] mang, ai đã [Am] khắc lên bao vỡ [Dm] tan.
Nặng lòng hay [Dm] không, khi đau khổ ngày ngày chất [Am] chồng
Hoá ra anh chỉ [Gm] là, một chiếc [C] ô che chở mưa [F] giông
Nhụy tàn hoa [Dm] rơi, ong kia đã bay đi mất [Am] rồi
Một mình đơn [Gm] côi, mang nỗi [Am] đau ghì chặt tim [Dm] tôi.
2. Gào thét trong [Bb] mưa, để trời [C] cao biết ta dư [Dm] thừa
Tử tế với [Bb] người, để tình [C] yêu chẳng thể cứu [F] chữa
Tim tựa chiếc [Bb] gương vỡ tan từng [C] mảnh, gương [Am] vỡ anh cố khâu [Dm] lành
Bước trong [Gm] đêm sương lạnh có [Am] ai thương hại [Dm] anh.
ĐK:
Trời đổ mưa [Dm] ngâu, mưa mang đến bao nhiêu nỗi [Am] sầu
Bức tranh kia lem [Gm] màu, người bắt [C] anh hoạ vào thương [F] đau
Hỏi mùa thu [Dm] sang, sao phải bắt cây thay lá [Am] vàng
Chẳng còn vương [Gm] mang, ai đã [Am] khắc lên bao vỡ [Dm] tan.
Nặng lòng hay [Dm] không, khi đau khổ ngày ngày chất [Am] chồng
Hoá ra anh chỉ [Gm] là, một chiếc [C] ô che chở mưa [F] giông
Nhụy tàn hoa [Dm] rơi, ong kia đã bay đi mất [Am] rồi
Một mình đơn [Gm] côi, mang nỗi [Am] đau ghì chặt tim [Dm] tôi.
ĐK:
Trời đổ mưa [Dm] ngâu, mưa mang đến bao nhiêu nỗi [Am] sầu
Bức tranh kia lem [Gm] màu, người bắt [C] anh hoạ vào thương [F] đau
Hỏi mùa thu [Dm] sang, sao phải bắt cây thay lá [Am] vàng
Chẳng còn vương [Gm] mang, ai đã [Am] khắc lên bao vỡ [Dm] tan.
Nặng lòng hay [Dm] không, khi đau khổ ngày ngày chất [Am] chồng
Hoá ra anh chỉ [Gm] là, một chiếc [C] ô che chở mưa [F] giông
Nhụy tàn hoa [Dm] rơi, ong kia đã bay đi mất [Am] rồi
Một mình đơn [Gm] côi, mang nỗi [Am] đau ghì chặt tim [Dm] tôi.
Một mình đơn [Gm] côi, mang nỗi [Am] đau ghì chặt tim [Dm] tôi.