Hoài vọng mẹ

Đà lạt hôm nay còn mưa không [Am] em
Anh nơi xa lòng như khung cửa [Em] sổ quên khép
Chiều buông rơi trên mái ngói [Dm] trầm
Một tách cà [G] phê – vẫn đợi ai [Am] âm thầm
Khói sương bay – như dáng em ngày [Am] đó
Chiếc áo len, tay lạnh nép vào [Em] anh
Phố dốc xưa, giọt mưa trôi như [Dm] nhớ
Từng bước chân [G] , giờ hóa chuyện xa [Am] xăm…hơ hờ hơ hơ Đà Lạt ơi

Đà Lạt còn mưa không [C] em ?
Còn ai đứng lặng bên thềm, đợi [Em] ai…
Bên hàng thông xưa em từng [Dm] ngồi
Giờ ai chạm [G] khẽ, bàn tay phai [Am] phôi
Đà Lạt còn sương không [C] em ?
Gió có còn gọi tên em giữa [Em] đêm
Nếu ngày ấy mình, mình đừng lặng [Dm] im
Có lẽ giờ [G] này, ..vẫn còn bên [Am] nhau..hờ hơ hờ hớ hơ hờ hơ hơ hớ

Có con đường anh chưa đi lại lần [Am] hai
Sợ thấy những ký ức không [Em] phai
Mùi hoa Mimosa lạc trong [Dm] gió
Như câu chuyện [G] mình – chỉ còn để đó [Am]
Đêm Đà Lạt lạnh hơn khi không có [Am] em
Tiếng xe máy khuya xa mờ trong [Em] đêm
Lòng bỗng nhớ…dù không mong [Dm] nữa
Chỉ là… chợt [G] nghe tiếng
chuông ngân…buồn [Am] thêm…hơ hờ hơ em còn nhớ không?


------------------------------