Ta trách chính [Dm] ta, xanh [A] chưa phai tóc nay hóa [Dm] màu [Dm] 
 Người [A] sống mấy thu, sao [Dm] bon chen mãi chẳng biết [Gm] dừng [Gm]
 Lòng [A7] mang dã tâm, hơn [A7] thua nhau đến tận suy [Dm] cùng [Dm] 
 Một kiếp con [A] người, chẳng lẻ [A7] vui trên khổ người [Dm] khác. [Dm] 
 ĐK: Đường [Dm] trần xa lắm, [C] ai mãi mê bước [Dm] vội hoài [Dm] 
 Chợt lạc giữa ngây [Gm] dại, [Gm] ngỡ lên cao sẽ [F] nhẹ vai
 [A7] Nào hay mất cả tương [Dm] lai
 Rap: Đã từng muốn bước thật nhanh như họ
 Nhưng càng vội, càng lạc về phía gió
 Chân ta mỏi, lòng ta đau, đời cho bao nhiêu là đủ
 Ai hay đâu, thắng làm vua chưa chắc đã vui
 Thua một lần hóa kiếp lạc loài.
 =====
 Ta [Dm] đốt tháng năm, cho [A] qua mau những ngày buồn [Dm] tênh [Dm]
 Người [A] đời ngỡ hay, đâu [Dm] hơn nhau nghĩa tình chân [Gm] thành [Gm] 
 Ngày [A] xuôi nhắm mi, ai [A7] bên ta đừng nhìn lặng [Dm] thinh [Dm] 
 Riêng ta mỉm [A] cười, chẳng mang [A7] theo gì ngoài một chữ [Dm] mình [Dm]
 ĐK: Đường trần xa [Dm] mãi, [C] thôi chậm thôi để [Dm] thấy đời [Dm] 
 Đo nước mắt [Gm] bằng lời, [C7] giữ cho nhau một [F] nụ cười
 Rồi [A7] mai cũng nhẹ lòng [Dm] thôi.