2. [C] Chỉ vừa mới [D] đây vẫn mong dài [Em] lâu
Vậy [Am7] mà nay [D] tình ta đã phai [G] màu
Lặng nhìn [C] người quay lưng về [D] sau
Nén [Bm] sầu chịu đựng nỗi [Em] đau
Rồi [Am7] như người vô [F#7] hồn khi ta mất [B7] nhau.
ĐK:
Một lời cũng chẳng [C] nói, sao lại quay bước [D] vội
Xa rời không nghĩ [Bm] ngợi, duyên cũng tan theo gió mây [Em] trời
Là tại vì em [C] thôi, trao người tim mất [D] rồi
Thương người nên vẫn [Bm] đợi đôi phút trôi nhưng dần xa [Em] xôi.
Tại vì sao anh [C] nỡ, nhìn em rồi đi hững [D] hờ
Người chôn vùi đi giấc [Bm] mơ, em ngẫn ngơ không ngờ tan [Em] vỡ
Dù sao em vẫn [C] nhớ, nhìn em giờ như kẻ [D] khờ
Vẫn cứ đợi [Bm] chờ, không thể quên người từng thương [Em] nhớ.
2. [C] Chỉ vừa mới [D] đây vẫn mong dài [Em] lâu
Vậy [Am7] mà nay [D] tình ta đã phai [G] màu
Lặng nhìn [C] người quay lưng về [D] sau
Nén [Bm] sầu chịu đựng nỗi [Em] đau
Rồi [Am7] như người vô [F#7] hồn khi ta mất [B7] nhau.
ĐK:
Một lời cũng chẳng [C] nói, sao lại quay bước [D] vội
Xa rời không nghĩ [Bm] ngợi, duyên cũng tan theo gió mây [Em] trời
Là tại vì em [C] thôi, trao người tim mất [D] rồi
Thương người nên vẫn [Bm] đợi đôi phút trôi nhưng dần xa [Em] xôi.
Tại vì sao anh [C] nỡ, nhìn em rồi đi hững [D] hờ
Người chôn vùi đi giấc [Bm] mơ, em ngẫn ngơ không ngờ tan [Em] vỡ
Dù sao em vẫn [C] nhớ, nhìn em giờ như kẻ [D] khờ
Vẫn cứ đợi [Bm] chờ, không thể quên người từng thương [Em] nhớ.
ĐK:
Một lời cũng chẳng [C] nói, sao lại quay bước [D] vội
Xa rời không nghĩ [Bm] ngợi, duyên cũng tan theo gió mây [Em] trời
Là tại vì em [C] thôi, trao người tim mất [D] rồi
Thương người nên vẫn [Bm] đợi đôi phút trôi nhưng dần xa [Em] xôi.
Tại vì sao anh [C] nỡ, nhìn em rồi đi hững [D] hờ
Người chôn vùi đi giấc [Bm] mơ, em ngẫn ngơ không ngờ tan [Em] vỡ
Dù sao em vẫn [C] nhớ, nhìn em giờ như kẻ [D] khờ
Vẫn cứ đợi [Bm] chờ, không thể quên người từng thương [Em] nhớ
Vẫn cứ đợi [Bm] chờ, không thể quên người từng thương [Em] nhớ.