[Eb] Đêm về lòng chợt nghe.
Bao nhớ [Bb] thương người [Cm] năm cũ.
Ôi [Bb7] ê chề người đành tâm [Eb] giết trái tim [Bb] tôi.
[Eb] Biết rằng tình yêu kia.
Như thoáng [Bb] mây chiều hoang [Cm] vắng.
Chỉ cơn [Bb7] gió nhẹ là tình ta tan vỡ ai đâu [Eb] ngờ.
[Cm] Trách chi tình là chút phấn son chẳng [Bb] nghĩa gì.
[Cm] Đến mai sau dù đời ta đã không còn [Bb] nhau.
Vẫn [Eb] nhớ người một chiều xưa.
Tay nắm [Bb] tay buồn [Cm] không nói.
Nghe [Eb] lá thu từng cánh [Bb] rơi.
Là [Ab] úa phai đời tả tơi.
Lòng tan [Bb7] nát buồn chuyện chúng [Eb] mình.
[Cm] Trách chi tình là chút phấn son chẳng [Bb] nghĩa gì.
[Cm] Đến mai sau dù đời ta đã không còn [Bb] nhau.
Vẫn [Eb] nhớ người một chiều xưa.
Tay nắm [Bb] tay buồn [Cm] không nói.
Nghe [Eb] lá thu từng cánh [Bb] rơi.
Là [Ab] úa phai đời tả tơi.
Lòng tan [Bb7] nát buồn chuyện chúng [Eb] mình.
[E] Biết rằng cuộc đời như con nước [B] trôi.
Vào xa [C#m] vắng nhưng vẫn mong được có [B] nhau.
Dù [A] vết thương làm đớn đau.
Lòng ta [B7] vẫn … về kiếp [E] sau….