1. Ngày nay đâu [Em] đâu sao cũng nghe bao câu đạo lý
 Khởi tâm từ [Am] bi xin vái [Dm] van ơn trên Phật [Em] trời
 Câu A Di [Dm] Đà thì [G] luôn rêu rao trên [B7] mồm
 Mà đâu ai [Dm] biết chôn giấu lại toàn lời tà [Em] ma
 2. Rồi hay sân [Em] si sao cái chi cũng luôn dòm ngó
 Ghét ganh dèm [Am] pha hay thích [Dm] đâm sau lưng hại [Em] người
 Xong xuôi lên [Dm] chùa cầu [G] mong Quan Âm gia [B7] trì
 Nghiệp cao như [Dm] núi nhưng tưởng rằng mình người thẳng [Em] ngay
 ĐK: [Em] Thấy người [Am] sang thì không tiếc bao câu nịnh [Em] hót
 Rồi [Am] khinh kẻ đang trong cơ [B7] hàn
 Rồi hay trách [Dm] móc đâu nghĩ [B7] rằng mình nào hơn [Em] Ai
 3. Mình nên tu [Em] tâm cho tốt, không hơn thua thù ghét
 Nhớ cho rằng [Am] câu “Nhân quả [Dm] luôn không tha” bạn [Em] à
 Tâm ai âm [Dm] tà thì [G] mang đau thương khi [B7] già
 Người luôn ngay [Dm] thẳng tâm chẳng lo và đời bình [Em] an