Hoài vọng mẹ

Chiều nay nghe [Am] tiếng lá rơi bên thềm [E] vắng.
Gió đưa xác lá [Am] vàng ngủ yên trong lạnh [Em] lùng.
Người đi có nhớ đêm [Am] nào mình có [E] nhau.
Nhìn ánh sao bên [Dm] trời chìm [G] giữa đêm mịt mờ.
Nên [E7] đời buồn lê [Am] thê.

Rồi mùa đông [Am] đến ánh trăng đã vàng [E] úa.
Gió khuya bên hiên [Am] ngoài bước ai nghe lạc [Em] loài.
Chờ trong đêm vắng âm [Am] thầm lời oán [E] thương.
Lệ khóc khi đêm [Dm] về người đã quên lời thề.
Nên [E7] tình mênh mông [Am] buồn.

Từ [Am] nay đời quên hết ước mơ, từ nay làm bia đá ngóng [C] chờ.
Thời [Am] gian làm băng [C] giá nỗi [Dm] buồn khô ngấn [Em] lệ.
Người xưa trở [Am] về… tìm [E7] nhau.
Tìm [Am] nhau dù năm tháng đã phai, tình xưa còn thao thức nhớ [C] ai.
Còn [Dm] đây câu ân [F] ái cùng [E7] ta, vẫn đêm đêm nhớ [Am] người.

Chiều nay nghe [Am] tiếng lá rơi bên thềm [E] vắng.
Gió đưa xác lá [Am] vàng ngủ yên trong lạnh [Em] lùng.
Người đi có nhớ đêm [Am] nào mình có [E] nhau.
Nhìn ánh sao bên [Dm] trời chìm [G] giữa đêm mịt mờ.
Nên [E7] đời buồn lê [Am] thê.

Rồi mùa đông [Am] đến ánh trăng đã vàng [E] úa.
Gió khuya bên hiên [Am] ngoài bước ai nghe lạc [Em] loài.
Chờ trong đêm vắng âm [Am] thầm lời oán [E] thương.
Lệ khóc khi đêm [Dm] về người đã quên lời thề.
Nên [E7] tình mênh mông [Am] buồn.

Từ [Am] nay đời quên hết ước mơ, từ nay làm bia đá ngóng [C] chờ.
Thời [Am] gian làm băng [C] giá nỗi [Dm] buồn khô ngấn [Em] lệ.
Người xưa trở [Am] về… tìm [E7] nhau.
Tìm [Am] nhau dù năm tháng đã phai, tình xưa còn thao thức nhớ [C] ai.
Còn [Dm] đây câu ân [F] ái cùng [E7] ta, vẫn đêm đêm nhớ [Am] người.

Tình xưa còn thao thức nhớ [C] ai.
Còn [Dm] đây câu ân [F] ái cùng [E7] ta.
Vẫn đêm đêm… nhớ [Am] người….


------------------------------