2. Anh [Bb] muốn quên đi nhưng lòng [C] vẫn cứ nhớ
 Ngẩn [Am] ngẩn ngơ ngơ ôi lòng [Dm] đau thẫn thờ
 Có [Bb] lẽ chia tay chính là [C] điều em muốn
 Vậy thôi anh [Am] sẽ ôm bao đớn đau lui về [Dm] sau.
 ĐK:
 Anh thua người ta nhiều [Bb] lắm không cho em hạnh phúc êm [C] đềm
 Anh thua người ta nhiều [Am] lắm không cho em những gì em [Dm] muốn
 Anh ta xứng đáng hơn [Bb] mà anh ta tốt hơn anh [C] mà
 Bên nhau chỉ toàn dối [Am] trá cố chắp vá để rồi rời [Dm] xa.
 Thôi em cứ bước đi [Bb] đi không bận tâm anh phải nghĩ [C] gì
 Thôi em cứ bước đi [Am] đi thương hại chi những điều vô [Dm] lý
 Chia tay sẽ đau em [Bb] à nhưng anh sẽ quên thôi [C] mà
 Mưa tan rồi trời sẽ [Am] sáng vết thương đau lâu ngày cũng [Dm] tan.
 2. Anh [Bb] muốn quên đi nhưng lòng [C] vẫn cứ nhớ
 Ngẩn [Am] ngẩn ngơ ngơ ôi lòng [Dm] đau thẫn thờ
 Có [Bb] lẽ chia tay chính là [C] điều em muốn
 Vậy thôi anh [Am] sẽ ôm bao đớn đau lui về [Dm] sau.
 ĐK:
 Anh thua người ta nhiều [Bb] lắm không cho em hạnh phúc êm [C] đềm
 Anh thua người ta nhiều [Am] lắm không cho em những gì em [Dm] muốn
 Anh ta xứng đáng hơn [Bb] mà anh ta tốt hơn anh [C] mà
 Bên nhau chỉ toàn dối [Am] trá cố chắp vá để rồi rời [Dm] xa.
 Thôi em cứ bước đi [Bb] đi không bận tâm anh phải nghĩ [C] gì
 Thôi em cứ bước đi [Am] đi thương hại chi những điều vô [Dm] lý
 Chia tay sẽ đau em [Bb] à nhưng anh sẽ quên thôi [C] mà
 Mưa tan rồi trời sẽ [Am] sáng vết thương đau lâu ngày cũng [Dm] tan.
 ĐK:
 Anh thua người ta nhiều [Bb] lắm không cho em hạnh phúc êm [C] đềm
 Anh thua người ta nhiều [Am] lắm không cho em những gì em [Dm] muốn
 Anh ta xứng đáng hơn [Bb] mà xa anh tốt cho em [C] mà
 Bên nhau chỉ toàn dối [Am] trá cố chắp vá để rồi rời [Dm] xa.
 Thôi em cứ bước đi [Bb] đi không bận tâm anh phải nghĩ [C] gì
 Thôi em cứ bước đi [Am] đi thương hại chi những điều vô [Dm] lý
 Chia tay sẽ đau em [Bb] à nhưng anh sẽ quên thôi [C] mà
 Mưa tan rồi trời sẽ [Am] sáng vết thương đau lâu ngày cũng [Dm] tan
 Mưa tan rồi trời sẽ [Am] sáng vết thương đau lâu ngày cũng [Dm] tan.