Đợi bình [Dm] yên về trong sớm [G] mai
 Gom đầy nỗi [C] nhớ niềm thương kéo [F] dài
 Đợi chờ [Dm] ai, mà sao tim cứ đợi [E7] mãi.
 2. Bên kia có [Am] hay, mong manh khói [C] bay
 Hao gầy chiếc [F] lá, theo miền trời [Em] xa
 Bên đây thiết [Am] tha, bao năm tháng [Em] qua
 Chỉ là một [F] đóa hoa tàn nghiệt [E7] ngã.
 T-ĐK1:
 Nhìn hoàng [Dm] hôn sà trên lối [G] quen
 Trời nghiêng bóng [C] tà loang màu đen [F] tím
 Đợi chờ [Bb] ai, mà sao tim cứ đợi [E7] mãi.
 ĐK:
 Bên kia có [Am] nhớ hay là chẳng [Dm] còn
 Tiếng [G] yêu xưa đã héo [C] mòn
 Vầng trăng [F] non buồn man mác, [Dm] lập lòe không sáng
 Khiến [B7] cho tâm hồn thêm vỡ [E7] nát.
 Bên đây ngơ [Am] ngác, ôm trọn mối [Dm] tình
 Một [G] mình trong đêm buồn [C] bã
 Nước [F] mắt đã khô cạn, [Am] vết thương chai sạn 
 [B7] Đi giữa mênh [E7] mang, chẳng thể quay [Am] lại.
 3. Bên kia nắng [Am] mai, hong khô mắt [C] ai
 Phai mờ vết [F] dấu, xa vạn trùng [Em] mây
 Bên đây bão [Am] giông, bao đêm ngóng [Em] trông
 Theo dòng nước [F] cuốn, chỉ còn khoảng [E7] trống.
 T-ĐK2:
 Chuyện tình [Dm] yêu ngày càng viển [G] vông
 Càng thêm nhói [C] lòng, dâng trào ngọn [F] sóng
 Đợi chờ [Bb] ai, mà sao tim cứ đợi [E7] mãi.
 ĐK:
 Bên kia có [Am] nhớ hay là chẳng [Dm] còn
 Tiếng [G] yêu xưa đã héo [C] mòn
 Vầng trăng [F] non buồn man mác, [Dm] lập lòe không sáng
 Khiến [B7] cho tâm hồn thêm vỡ [E7] nát.
 Bên đây ngơ [Am] ngác, ôm trọn mối [Dm] tình
 Một [G] mình trong đêm buồn [C] bã
 Nước [F] mắt đã khô cạn, [Am] vết thương chai sạn 
 [B7] Đi giữa mênh [E7] mang, chẳng thể quay [Am] lại.
 ĐK:
 Bên kia có [Am] nhớ hay là chẳng [Dm] còn
 Tiếng [G] yêu xưa đã héo [C] mòn
 Vầng trăng [F] non buồn man mác, [Dm] lập lòe không sáng
 Khiến [B7] cho tâm hồn thêm vỡ [E7] nát.
Tăng tone [Am] -> [Bm]
 Bên đây ngơ [Bm] ngác, ôm trọn mối [Em] tình
 Một [A] mình trong đêm buồn [D] bã
 Nước [G] mắt đã khô cạn, [Bm] vết thương chai sạn
 [C#7] Đi giữa mênh [F#7] mang
 Nước [G] mắt đã khô cạn, [Bm] vết thương chai sạn
 [C#7] Đi giữa mênh [F#7] mang
 Chẳng thể quay [Bm] lại.