2. Dĩ vãng [Am] buồn một mình một mình tôi và tôi
Vì giờ [C] đây em đã không là của tôi
Tại ngày [Dm] xưa tôi đam mê tình ong [Am] bướm
Để giờ [F] đây riêng mình tôi ôm niềm [E] đau của kẻ đa [Am] tình.
ĐK:
Ngày xưa tôi cũng [Am] muốn tôi yêu em bằng [E] cả con tim tôi
Nhưng [F] vì quả tim tôi chia làm [C] đôi
Chạy [Dm] theo bao đam mê nên [Am] con đường tôi bước
Chẳng [E] bao giờ có em.
Mình tôi lặng [Am] bước đi trong đêm nghe lệ [E] đắng cay trong tim
Vì [F] em đã mãi xa tôi [C] rồi
Thì [Dm] thôi tôi chúc em sẽ muôn [Am] đời hạnh phúc
Còn [F] tôi xin quên đi kiếp rong [E] chơi kẻ đa [Am] tình.