Hoài vọng mẹ

Còn [Bbm] nhớ đêm nao ta về bên [Ebm] nhau.
Môi hôn chưa vội vàng [Db] trao.
Câu [F7] yêu thương vẫn ngại [Bbm] ngùng.
Tình [Ebm] thơ ngây chưa biết đời gian [Bbm] dối.
Chưa quen duyên tình đưa [F7] lối.
Chưa vương sầu lên mắt [Db] biếc.

Còn [Bbm] nhớ đêm thu bên hồ sương [Ebm] rơi.
Xa đưa tiếng hò lả [Db] lơi câu [F7] thơ cho nhau lần [Bbm] đầu.
Rồi [Ebm] em ra đi không lời than [Bbm] oán.
Quên trăng vàng đưa [F7] đón bên nhau mỗi khi hẹn [Bbm] hò.

Từ đó có [Bbm] người tìm về con phố [Ebm] xưa.
Cô [F] đơn một [A] mình chẳng còn ai đón [Bbm] đưa.
Câu thơ ngày [Ebm] nào chuyện tình yêu vẫn [Bbm] còn.
Giờ đây đã mất [F7] nhau, người ơi có [Bbm] nhớ.
Ơ ơ, ơ ơ… ờ ơ.

Còn nhớ những [Bbm] chiều dìu nhau trên lối [Ebm] đi.
Nay [F] ta xa [A] rồi lệ buồn hoen ướt [Bbm] mi.
Xin cho một [Ebm] lần chuyện ngày xưa chỉ [Bbm] còn.
Chờ nhau đến cuối [Dm] đời dù cho lắm thương [Bbm] đau.

Còn [Bbm] nhớ đêm nao ta về bên [Ebm] nhau.
Môi hôn chưa vội vàng [Db] trao.
Câu [F7] yêu thương vẫn ngại [Bbm] ngùng.
Tình [Ebm] thơ ngây chưa biết đời gian [Bbm] dối.
Chưa quen duyên tình đưa [F7] lối.
Chưa vương sầu lên mắt [Db] biếc.

Còn [Bbm] nhớ đêm thu bên hồ sương [Ebm] rơi.
Xa đưa tiếng hò lả [Db] lơi câu [F7] thơ cho nhau lần [Bbm] đầu.
Rồi [Ebm] em ra đi không lời than [Bbm] oán.
Quên trăng vàng đưa [F7] đón bên nhau mỗi khi hẹn [Bbm] hò.

Từ đó có [Bbm] người tìm về con phố [Ebm] xưa.
Cô [F] đơn một [A] mình chẳng còn ai đón [Bbm] đưa.
Câu thơ ngày [Ebm] nào chuyện tình yêu vẫn [Bbm] còn.
Giờ đây đã mất [F7] nhau, người ơi có [Bbm] nhớ.
Ơ ơ, ơ ơ… ờ ơ.

Còn nhớ những [Bbm] chiều dìu nhau trên lối [Ebm] đi.
Nay [F] ta xa [A] rồi lệ buồn hoen ướt [Bbm] mi.
Xin cho một [Ebm] lần chuyện ngày xưa chỉ [Bbm] còn.
Chờ nhau đến cuối [Dm] đời dù cho lắm thương [Bbm] đau.
Chuyện ngày xưa chỉ [Bbm] còn, chờ nhau đến cuối [Dm] đời.
Người ơi… đừng [Bbm] quên….


------------------------------