1. Mình [Em] ơi sao mình bỏ rơi [A] em
 Tình nghe vợ [Em] chồng mặn [A] nồng chăn gối [Em] bao năm
 Vì [Bm] sao mẹ cha tham phú phụ [D] bần 
 [E] Chia rẽ đôi [Am] mình, để mình [B7] về bên kẻ [Em] giàu sang
 2. Giờ [Em] đây đời em biết sống ra [A] sao
 Thương đứa con [Em] khờ giờ [A] đành côi cút [Em] bơ vơ
 Người [Bm] ta giàu sang nhung gấm lụa [D] là 
 [E] Thân em bọt [Am] bèo bởi vì [B7] nghèo số kiếp [Em] gieo neo [Am][Em]
 ĐK: Trời [Am] cao sao không thương cho kẻ [C] cơ hàn 
 Đắng cay bẻ [A] bàng lỡ làng ngang trái [Em] vương mang
 Ngồi đây khóc [Bm] than người ơi hãy mang [D] anh về 
 [Em] Để cho con [Am] khờ không [B7] còn mong nhớ [Em] từng đêm [Am][Em]
 3. Mình [Em] ơi phương xa có nhớ em [A] không? 
 Nơi chốn quê [Em] nghèo con [A] mình luôn nhớ [Em] mong cha
 Giờ [Bm] đây anh đang yên ấm bên [D] người 
 [E] Anh đã quên [Am] rồi ngọt [B7] ngào hai tiếng [Em] minh ơi! [Am][Em]