Hoài vọng mẹ

Nhớ phút giây mình [C] bên nhau, ngập ngừng tay nắm [Dm] tay.
Một lần trao hết [G7] ân tình, nhớ đến muôn [C] đời.
Nhớ bước chân người [C] qua đây, một chiều nghe tiếng lá [Dm] rơi.
Lời ân ái như ngàn [G7] tiếng đàn, đắm đuối bên [C] người.

Người [Am] có biết rằng ta vẫn nhớ.
Dù [E] mai kia không còn nhau.
Đời [F] làm ta phân [C] ly có đâu ngờ.
Lòng cuồng [Am] nhớ với ai đêm [G] nay.

Dưới ánh trăng vàng [C] năm xưa, tình đầy bao ước [Dm] mơ.
Lời còn tha thiết [G7] cho người, nhớ đến muôn [C] đời.
Có những đêm dài [C] cô đơn, một mình nghe tiếng mưa [Dm] rơi.
Lòng xao xuyến khi tình [G7] đã xa, nhớ mãi câu [C] thề.

Người [Am] có biết rằng ta vẫn nhớ.
Dù [E] mai kia không còn nhau.
Đời [F] làm ta phân [C] ly có đâu ngờ.
Lòng cuồng [Am] nhớ với ai đêm [G] nay.

Tình [Am] đến với người yêu dấu hỡi.
Lời [E] thơ vương cho đời sau.
Mình [F] còn mơ đến nhau, dẫu xa nghìn [C] trùng.
Mịt mùng [G7] gió mưa chưa quên người.

Cho dù tình mong [C] manh, đời người như bóng mây [Dm] trôi.
Về nơi cuối chân [G7] trời, lòng vẫn mơ đến [C] người.
Đêm nay vẫn chờ [C] mong ai, chờ người theo bóng trăng [Dm] phai.
Lòng ta vẫn muôn đời [G7] ước mơ, mãi mãi bên [C] người.
Lòng ta vẫn muôn đời [G7] ước mơ.
Mãi mãi… bên [C] người…


------------------------------