2. Đời đưa [Dm] em về phương trơi xa nỗi trôi 
  Em khóc [F] khi ôm bao cơn đau đầy vơi
  Để em [C] rơi vào trên con đường đơn côi
  Vì ai [Am] đó không mang cho em niềm [Dm] vui
  ĐK: Làm sao [Dm] biết đâu là đen
  Đâu là [Bb] trắng nên em sai [F] lầm
  Vì lòng [C] em đam mê phù du
  Quên tình xưa [A7] cũ để theo người ta
  Thời gian [Dm] cứ âm thầm trôi 
  Em mới [Bb] biết nhân gian vui [F] đùa
  Nhìn người [C] xem em như trò chơi 
  Bây giờ em [Am] khóc vì [A7] đã chọn sai [Dm] đường