2. [Em] Ta cũng từng hạnh phúc từng rất [Bm] vui
[C] Anh cũng từng lo [D] lắng vun vén một [G] thời
Thế nhưng [Em] mà em lại mang đến [Bm] nỗi thất [Em] vọng
[Am] Anh thương em, liệu [Bm] em có thương [Em] không?
ĐK:
Đừng nghĩ anh sẽ [Em] không buông tay em người [Bm] ơi
Vì lòng còn [C] thương nên mới bao [D] lần níu [G] với
Khi thất [Em] vọng gom đủ rồi, anh cũng [Bm] như bao [Em] người
[Am] Trả em về tự [Bm] do em mong [Em] đợi.
Tình cảm đâu phải là [Em] thứ xây dựng từ một [Bm] phía
Đừng cho mình luôn [C] đúng, hãy thử [D] là người [G] kia
Anh rất [Em] sợ nếu một ngày anh không [Bm] đủ bao [Em] dung
[Am] Sợ một ngày ta [Bm] trở thành người [Em] dưng.
2. [Em] Ta cũng từng hạnh phúc từng rất [Bm] vui
[C] Anh cũng từng lo [D] lắng vun vén một [G] thời
Thế nhưng [Em] mà em lại mang đến [Bm] nỗi thất [Em] vọng
[Am] Anh thương em, liệu [Bm] em có thương [Em] không?
ĐK:
Đừng nghĩ anh sẽ [Em] không buông tay em người [Bm] ơi
Vì lòng còn [C] thương nên mới bao [D] lần níu [G] với
Khi thất [Em] vọng gom đủ rồi, anh cũng [Bm] như bao [Em] người
[Am] Trả em về tự [Bm] do em mong [Em] đợi.
Tình cảm đâu phải là [Em] thứ xây dựng từ một [Bm] phía
Đừng cho mình luôn [C] đúng, hãy thử [D] là người [G] kia
Anh rất [Em] sợ nếu một ngày anh không [Bm] đủ bao [Em] dung
[Am] Sợ một ngày ta [Bm] trở thành người [Em] dưng.
ĐK:
Đừng nghĩ anh sẽ [Em] không buông tay em người [Bm] ơi
Vì lòng còn [C] thương nên mới bao [D] lần níu [G] với
Khi thất [Em] vọng gom đủ rồi, anh cũng [Bm] như bao [Em] người
[Am] Trả em về tự [Bm] do em mong [Em] đợi.
Tình cảm đâu phải là [Em] thứ xây dựng từ một [Bm] phía
Đừng cho mình luôn [C] đúng, hãy thử [D] là người [G] kia
Anh rất [Em] sợ nếu một ngày anh không [Bm] đủ bao [Em] dung
[Am] Sợ một ngày ta [Bm] trở thành người [Em] dưng
[Am] Sợ một ngày ta [Bm] trở thành người [Em] dưng.