2. Thuở em vừa đôi [Am] mươi tựa nụ hồng đang thắm [F] tươi
[A7] Có nhau trong [Dm] đời trên đường [G] về vẫn chung [C] đôi
[A7] Duyên thắm lên [Dm] ngôi ngỡ tơ hồng dẫn [Em] lối
Có ai đâu hay [G] rằng nay đường [E7] tình rẽ làm [Am] đôi.
ĐK:
Rồi mai [F] đây đường xưa mỗi [Am] chiều em đi về với [Dm] ai
Em đâu [Em] hay chốn xưa một [G] người ôm nỗi đau tháng [C] ngày
Anh không trách [Dm] người vội [G] quên, như những con [Em] thuyền bỏ bến
Chỉ trách tơ [G] hồng gieo lòng thương [E7] mến.
Giờ riêng [F] anh nằm ôm kỷ [Am] niệm sao nghe lạnh buốt [Dm] tim
Thương bao [Em] đêm dưới trăng hẹn [G] hò nghe xót xa nỗi [C] niềm
Bên sông tiếng [Dm] cười rộn [G] vang, anh bước quay [Em] về ngõ vắng,
Tiếc nuối cho [G] mình [E7] lỡ chuyến đò [Am] tình.
3. Dẫu không vẹn tơ [Am] duyên lòng nhủ lòng xin chúc [F] em
[A7] Sánh vai bên [Dm] người trong lụa [G] là bước nhung [C] êm
[A7] Anh vẫn nơi [Dm] đây đường xưa chiều hoang [Em] tím
Thoáng sương bay ngỡ [G] rằng em trở [E7] về dưới màn [Am] đêm.